Hiển thị các bài đăng có nhãn Thế Giới. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thế Giới. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 14 tháng 6, 2016

Đoàn đại biểu quân sự Trung Quốc tiến đến tại Đại lễ đường nhân dân trước phiên họp bế mạc của hội nghị đại biểu toàn quốc ngày 16 tháng 3, 2016 tại Bắc Kinh, Trung quốc. (Lintao Zhang/Getty Images)
Đoàn đại biểu quân sự Trung Quốc tiến đến tại Đại lễ đường nhân dân trước phiên họp bế mạc của hội nghị đại biểu toàn quốc ngày 16 tháng 3, 2016 tại Bắc Kinh, Trung quốc. (Lintao Zhang/Getty Images)
Hai cận thần của các tướng quân đội về hưu quyền lực vừa mới bị bắt gần đây, theo các tờ báo tiếng Hoa hải ngoại, một động thái theo cùng một mô-típ của các vụ bắt bớ chính trị trước kia, có thể đẩy nhanh việc mở cuộc điều tra đối với cựu lãnh đạo của họ và báo trước cáo trạng của nhân vật bố già lãnh đạo Đảng Giang Trạch Dân.

Ngày 20 tháng 5, thiếu tướng Liệu Tích Tuấn (Liao Xijun) đã bị bắt, theo nhiều nguồn tin tiết lộ cho ấn bản tiếng Hoa của World Journal và Bưu điện Hoa Nam buổi sáng, một nhật báo tiếng Anh. Động thái này được phê chuẩn bởi cơ quan công tố của Quân ủy trung ương- cơ quan giám sát quân sự cao nhất của chế độ-và tổng tư lệnh đồng thời là chủ tịch Đảng Tập Cận Bình, các bài báo cho biết. Các điều tra viên đã đột kích vào cơ ngơi của Liệu và tịch thu tài sản có giá trị ước tính 37 triệu nhân dân tệ (khoảng 5.6 triệu đô la).

Một tuần sau đó, World Journal tường thuật Thiếu tướng Chu Tân Kiến (Zhu Xinjian), gần đây là thành viên của Ủy ban khoa học và công nghệ của Quân ủy trung ương, đã bị đặt dưới tình trạng “song quy”, một thủ tục kỷ luật nội bộ khắc nghiệt của Đảng nhằm lấy lời khai của các cán bộ.

Việc bắt giữ Liệu Tích Tuấn và Chu Tân Kiến là đánh chú ý bởi vì họ có liên hệ chặt chẽ với hai quan chức hàng đầu của quân đội. Liệu Tích Tuấn là em trai của cựu Tổng cục trưởng Tổng cục hậu cần Liệu Tích Long (Liao Xilong), trong khi đó Chu Tân Kiến từng là thư ký của người đứng đầu Tổng cục vũ khí quân đội Lý Kế Nại (Li Jinai).

Lần lượt, hai quan chức quân đội cấp cao nói trên là đồng minh chính trị lâu năm của Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng.

Xây dựng quyền lực

Trong chế độ Trung Cộng, có một sự không tương thích giữa vị trí chính thức và quyền lực – quyền lực mang tính cá nhân cao và không bị ràng buộc bởi thể chế hay hiến pháp.

Là một người xuất thân từ dân sự không có quan hệ nào trong quân đội, Giang đã phải dành hơn 1 thập kỷ sau khi chính thức trở thành người đứng đầu Quân ủy trung ương để nuôi dưỡng vây cánh và tái cơ cấu các bộ phận để cũng cổ quyền lực của ông ta trong quân đội và khiến tổ chức này tuân theo ý muốn của mình.

Liệu Tích Long và Lý Kế Nại đã thề trung thành với Giang, và Giang trông nom để họ đã có sự nghiệp quân sự tươi sáng.

Liệu Tích Long (CCTV)
Liệu Tích Long (CCTV)
Trong một hội nghị chính trị quan trọng vào năm 2002, Giang thăng chức cho Liệu trở thành người đứng đầu Tổng cục hậu cần, một trong những bộ phận chính của quân đội Trung Quốc. Lý Kế Nại trở thành người đứng đầu Tổng cục vũ khí quân đội, một cánh tay được tạo thành bởi Giang bốn năm trước đó nhằm làm suy yếu vai trò của 3 Tổng cục khác và củng cố sự kiểm soát của mình trong Quân đội giải phóng nhân dân Trung Hoa (PLA).

Lý Kế Nại (CCTV)
Lý Kế Nại (CCTV)
Liệu và Lý dường như được hưởng lợi với việc nhận được vị trí quan trọng tương ứng trong quân đội bởi vì họ đóng vai trò tích cực trong việc tăng cường và duy trì chiến dịch đàn áp đối với Pháp Luân Công của Giang, một chiến dịch vi phạm nhân quyền nghiêm trọng nhất ở Trung Quốc.

Gài bẫy chính trị

Vào năm 1999, Giang Trạch Dân phát động tiêu diệt Pháp Luân Công, một môn khí công truyền thống chủ trương tuân theo nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn. Trong một bức thư đầy giận dữ gửi các lãnh đạo đồng minh vào tháng 4, ông ta miêu tả Pháp Luân Công như là ” sự cố chính trị nghiêm trọng nhất” kể từ cuộc biểu tình Thiên An Môn một thập kỷ trước đó.

Bằng mọi sự đánh giá, cộng đồng người mà ông ta đặt mục tiêu loại bỏ là rất lớn và chiếm một phần quan trọng trong vốn liếng của xã hội.

Một cuộc điều tra của Đảng cho thấy 70 triệu người đủ mọi lứa tuổi và nghề nghiệp luyện tập Pháp Luân Công, theo Hao Fengjun, một cựu sĩ quan công an xuất ngũ, trò chuyện với phóng viên Ethan Gutmann. Wang Youqun, thư ký của cựu Ủy viên ủy ban kỷ luật nội bộ Đảng và Ủy viên thường vụ bộ chính trị Úy Kiện Hành (Wei Jianzing), thường tập năm bài công pháp của Pháp Luân Công tại nơi làm việc và mang một chiếc ve áo có biểu tưởng Pháp  Luân tại các cuộc họp của Đảng.

Yêu cầu đàn áp Pháp Luân Công của Giang đã không đạt được đồng thuận đa số của những người đứng đầu. “6 trong 7 ủy viên bộ chính trị đã phản đối khi đề cập đến việc đàn áp Pháp Luân Công”. Tân Tử Lăng (Xin Ziling), một cựu quan chức quốc phòng có quan hệ chặt chẽ với các cán bộ cấp cao và tầm trung, đã cho Đài truyền hình Tân Đường Nhân (NTD) biết trong một bài phỏng vấn tháng 4 năm 2015. Tân Đường Nhân và Đại Kỷ Nguyên là 2 công ty trực thuộc Tập đoàn truyền thông Epoch Media.

Giang tìm kiếm sự giúp đỡ từ tư lệnh quân khu Thành Đô Liệu Tích Long, một quan chức đầy tham vọng. Cảm nhận được cơ hội thăng tiến, Liệu giám sát việc chế tác các tài liệu gán cho các học viên Pháp Luân Công cái nhãn “tham gia làm chính trị” và âm mưu “lật đổ Đảng”. Giang dã sử dụng các tài liệu này để ép thông qua chiến dịch của ông ta, gây ra một cuộc đàn áp theo kiểu Cách mạng văn hóa lên Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Tin này có được từ một phóng viên tiết lộ cho Đại Kỷ Nguyên, người này đã lấy được tin từ một nguồn trong Quân khu Thành đô vào năm 2007.

Chiến địch đen tối

Cuộc đàn áp Pháp Luân Công đã kéo dài gần 17 năm. Theo Minhhui.org, một nguồn tin trung thực và cập nhập nhanh nhất về cuộc đàn áp, trên 3900 học viên Pháp Luân công đã bị giết vì tra tấn và lạm dụng. Hàng trăm nghìn học viên khác đã bị giam giữ theo nhiều cách khác nhau.

Giang đã duy trì được sự leo thang của chiến dịch mang tính cá nhân này bởi vì ông ta hứa sẽ mang đến vị trí cao và tiền bạc cho các quan chức đóng vai trò tích cực trong việc bắt bớ và tra tấn các học viên Pháp Luân Công nhằm buộc họ từ bỏ đức tin của mình. “Anh phải cho thấy anh đã sắt đá thế nào trong việc xử lý Pháp Luân Công…đó sẽ là vốn liếng chính trị của anh”, đó là lời Giang đã nói với Ủy viên Bộ Chính trị đầy tham vọng Bạc Hy Lai, theo lời của Khương Duy Bình, một nhà báo lâu năm tại Trung Quốc.

Từ Tổng cục vũ khí quân đội, Lý Kế Nại thẳng tiến tới cơ quan sáng giá nhất Tổng cục chính trị, và cuối cùng đã trở thành người đứng đầu Phòng 610, một cơ quan nằm ngoài pháp luật theo kiểu Gestapo chuyên giám sát việc tra tấn học viên Pháp Luân Công.

Trong giai đoạn Liệu Tích Long đứng đầu Tổng cục hậu cần, các bệnh viện quân đội mà cơ quan của ông này giám sát dường như có dấu hiệu dính líu đến các chiến dịch đen tối và ghê tởm.

Phát biểu với một điều tra viên bí mật của Tổ chức phi chính phủ nhằm điều tra về cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào tháng 10 năm 2014, Lương Quang Liệt (Liang Guanglie) – Cựu Bộ trưởng quốc phòng và Tổng tham mưu trưởng – cho biết Tổng cục hậu cần dính liú đến việc mua bán nội tạng lấy từ người còn sống.

Bạch Thư Trung (Bai Shuzhong), cựu Bộ trưởng Bộ Y tế, năm ngoái cho một điều tra viên bí mật về nhân quyền biết “Chủ tịch Giang…đã đưa ra một hướng dẫn.. để bán thận và tiến hành phẫu  thuật”, và cho biết thêm cơ quan của ông ta đã tiến hành “rất nhiều việc đàn áp Pháp Luân Công” sau khi “Chủ tịch Giang ban hành chỉ thị”.

“Chúng tôi chỉ đạo trực tiếp các Đại học Quân y, họ liên kết trực tiếp với Cơ quan hậu cần của Quân đội giải phóng nhân dân Trung Quốc, và họ nhận được các chỉ thị lặp đi lặp lại, bởi vì lúc đó Giang quan tâm rất nhiều tới vấn đề này, nhấn mạnh rất nhiều tới vấn đề này”. Ông Bạch cho biết.

Những người thổi còi phơi bày nạn cướp nội tạng sống vào năm 2006, và các nhà nghiên cứu từ đó kết luận rằng hàng trăm nghìn nạn nhân – phần lớn là học viên Pháp Luân Công – đã bị giết để thu hoạch nội tạng từ năm 2000.

Cuộc thanh trừng chính thức

Tuy vậy, khi mà một cuộc biến động về chính trị không ngờ đến xảy ra ở Trung Quốc, nhiều kẻ đàn áp thình lình trở thành người ngồi sau song sắt.

Vương Lập Quân, nguyên cảnh sát trưởng Trùng Khánh và là cánh tay phải của Bạc Hy Lai, đã cố gắng đào tẩu vào Lãnh sự quán Mỹ tại Thành Đô và tiết lộ cho người Mỹ một âm mưu đảo chính do Bạc và Chu Vĩnh Khanh, trùm an ninh khi đó, dự định gây ra với lãnh đạo sắp đăng quang Tập Cận Bình. Vương đã bị bắt sau khi việc đào tẩu bị [người Mỹ] từ chối, và Bạc bị thanh trừng ngay sau đó.

Ông Tập đã phát động một chiến dịch chống tham nhũng ngay sau khi kế nhiệm Hồ Cẩm Đảo làm chủ tịch Đảng, lần lượt, rất nhiều đồng minh của Giang và tâm phúc của ông ta bị điều tra và giam giữ.  Một trong những cái tên đáng chú ý nhất là Lý Đông Sinh, cựu lãnh đạo Phòng 610, tướng Từ Tài Hậu và Quách Bá Hùng; đặc biệt là nhân vật đầy quyền lực trong Đảng và được xem là không thể đụng tới – Chu Vĩnh Khang.

Tai ương dồn dập xảy đến như những dấu hiệu báo trước đối với kết cục cuối cùng của Chu. Trợ lý cũ của ông ta đã bị bắt trước khi cuộc điều tra chính thức đối với cá nhân ông ta được công bố và các báo cáo chính trị Hồng Kông liên tục đồn đoán rằng Cơ quan kỷ luật nội bộ của Đảng đang thu thập chứng cứ chống lại ông ta.

Chuyện đang xảy ra với Liệu Tích Long phản chiếu lại cuộc thanh trừng từng xảy ra đối với Chu Vĩnh Khang. Em trai ông ta, Liệu Tích Quân, được cho biết đang bị quản thúc, cũng như con gái nuôi và tình nhân của ông ta, theo ấn phẩm tiếng hoa của tờ báo Đức Deutsche Welle.

Trong tháng 3, các ấn phẩm tiếng Hoa hải ngoại cho biết Liệu đã giao nộp cho một đơn vị kỷ luật của quân đội hơn 40 triệu Nhân dân tệ (khoảng 6 triệu Đô la ) trong một “nguồn quỹ ám muội” mà ông ta đã tích lũy trong giai đoạn mười năm.

Chuyển giao quyền lực

Gần đây, Tập Cận Bình có vẻ như đang có đột phá trong việc thành lập một cuộc điều tra chống lại Giang Trạch Dân và làm suy yếu ảnh hưởng của ông ta.

Việc bắt giữ Liệu Tích Long và Lý Kế Nại hỗ trợ tăng tốc các cuộc điều tra vào Thượng Hải, thành trì lâu năm của Giang. Các điều tra viên của cơ quan kỷ luật nội bộ Đảng gần đây kết thúc một cuộc càn quét kéo dài 2 tháng vào 28 cơ quan (trong đó có rất nhiều liên quan đến các thành viên của gia đình Giang) tại Thượng Hải. Và vào năm 2015, các điều tra viên dò xét các công ty nhà nước lớn kiểm soát bởi Giang Miên Hằng và Giang Miên Khang, con trai cả và con trai thứ của Giang Trạch Dân. Việc dò xét các thành viên gia đình của cựu lãnh đạo Đảng là rất hiếm, và là một dấu hiệu khác cho thấy Tập có thể cuối cùng sẽ “chĩa súng vào đầu Giang”.

Một sự thay đổi lớn trong quân đội gần đây đã cho phép Tập dỡ bỏ ảnh hưởng lâu năm của Giang và thay thế [tay chân của Giang] với các đồng minh của mình.

Vào tháng 1, Tập giải tán Tổng cục hậu cần và Tổng cục vũ khí quân đội, thế chỗ của chúng là Tổng cục hỗ trợ hậu cần và Tổng cục phát triển trang thiết bị quân sự. Tập bổ nhiệm Triệu Khắc Thạch (Zhao Keshi) và Trương Hựu Hiệp (Zang Youxia), hai tướng trung thành của mình thành người điều hành tương ứng với hai đơn vị mới.

Tác giả: Larry Ong, Epoch Times | Dịch giả: Anh Hoàng

(Việt Đại Kỷ Nguyên)
16:00 hieu
Đoàn đại biểu quân sự Trung Quốc tiến đến tại Đại lễ đường nhân dân trước phiên họp bế mạc của hội nghị đại biểu toàn quốc ngày 16 tháng 3, 2016 tại Bắc Kinh, Trung quốc. (Lintao Zhang/Getty Images)
Đoàn đại biểu quân sự Trung Quốc tiến đến tại Đại lễ đường nhân dân trước phiên họp bế mạc của hội nghị đại biểu toàn quốc ngày 16 tháng 3, 2016 tại Bắc Kinh, Trung quốc. (Lintao Zhang/Getty Images)
Hai cận thần của các tướng quân đội về hưu quyền lực vừa mới bị bắt gần đây, theo các tờ báo tiếng Hoa hải ngoại, một động thái theo cùng một mô-típ của các vụ bắt bớ chính trị trước kia, có thể đẩy nhanh việc mở cuộc điều tra đối với cựu lãnh đạo của họ và báo trước cáo trạng của nhân vật bố già lãnh đạo Đảng Giang Trạch Dân.

Ngày 20 tháng 5, thiếu tướng Liệu Tích Tuấn (Liao Xijun) đã bị bắt, theo nhiều nguồn tin tiết lộ cho ấn bản tiếng Hoa của World Journal và Bưu điện Hoa Nam buổi sáng, một nhật báo tiếng Anh. Động thái này được phê chuẩn bởi cơ quan công tố của Quân ủy trung ương- cơ quan giám sát quân sự cao nhất của chế độ-và tổng tư lệnh đồng thời là chủ tịch Đảng Tập Cận Bình, các bài báo cho biết. Các điều tra viên đã đột kích vào cơ ngơi của Liệu và tịch thu tài sản có giá trị ước tính 37 triệu nhân dân tệ (khoảng 5.6 triệu đô la).

Một tuần sau đó, World Journal tường thuật Thiếu tướng Chu Tân Kiến (Zhu Xinjian), gần đây là thành viên của Ủy ban khoa học và công nghệ của Quân ủy trung ương, đã bị đặt dưới tình trạng “song quy”, một thủ tục kỷ luật nội bộ khắc nghiệt của Đảng nhằm lấy lời khai của các cán bộ.

Việc bắt giữ Liệu Tích Tuấn và Chu Tân Kiến là đánh chú ý bởi vì họ có liên hệ chặt chẽ với hai quan chức hàng đầu của quân đội. Liệu Tích Tuấn là em trai của cựu Tổng cục trưởng Tổng cục hậu cần Liệu Tích Long (Liao Xilong), trong khi đó Chu Tân Kiến từng là thư ký của người đứng đầu Tổng cục vũ khí quân đội Lý Kế Nại (Li Jinai).

Lần lượt, hai quan chức quân đội cấp cao nói trên là đồng minh chính trị lâu năm của Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng.

Xây dựng quyền lực

Trong chế độ Trung Cộng, có một sự không tương thích giữa vị trí chính thức và quyền lực – quyền lực mang tính cá nhân cao và không bị ràng buộc bởi thể chế hay hiến pháp.

Là một người xuất thân từ dân sự không có quan hệ nào trong quân đội, Giang đã phải dành hơn 1 thập kỷ sau khi chính thức trở thành người đứng đầu Quân ủy trung ương để nuôi dưỡng vây cánh và tái cơ cấu các bộ phận để cũng cổ quyền lực của ông ta trong quân đội và khiến tổ chức này tuân theo ý muốn của mình.

Liệu Tích Long và Lý Kế Nại đã thề trung thành với Giang, và Giang trông nom để họ đã có sự nghiệp quân sự tươi sáng.

Liệu Tích Long (CCTV)
Liệu Tích Long (CCTV)
Trong một hội nghị chính trị quan trọng vào năm 2002, Giang thăng chức cho Liệu trở thành người đứng đầu Tổng cục hậu cần, một trong những bộ phận chính của quân đội Trung Quốc. Lý Kế Nại trở thành người đứng đầu Tổng cục vũ khí quân đội, một cánh tay được tạo thành bởi Giang bốn năm trước đó nhằm làm suy yếu vai trò của 3 Tổng cục khác và củng cố sự kiểm soát của mình trong Quân đội giải phóng nhân dân Trung Hoa (PLA).

Lý Kế Nại (CCTV)
Lý Kế Nại (CCTV)
Liệu và Lý dường như được hưởng lợi với việc nhận được vị trí quan trọng tương ứng trong quân đội bởi vì họ đóng vai trò tích cực trong việc tăng cường và duy trì chiến dịch đàn áp đối với Pháp Luân Công của Giang, một chiến dịch vi phạm nhân quyền nghiêm trọng nhất ở Trung Quốc.

Gài bẫy chính trị

Vào năm 1999, Giang Trạch Dân phát động tiêu diệt Pháp Luân Công, một môn khí công truyền thống chủ trương tuân theo nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn. Trong một bức thư đầy giận dữ gửi các lãnh đạo đồng minh vào tháng 4, ông ta miêu tả Pháp Luân Công như là ” sự cố chính trị nghiêm trọng nhất” kể từ cuộc biểu tình Thiên An Môn một thập kỷ trước đó.

Bằng mọi sự đánh giá, cộng đồng người mà ông ta đặt mục tiêu loại bỏ là rất lớn và chiếm một phần quan trọng trong vốn liếng của xã hội.

Một cuộc điều tra của Đảng cho thấy 70 triệu người đủ mọi lứa tuổi và nghề nghiệp luyện tập Pháp Luân Công, theo Hao Fengjun, một cựu sĩ quan công an xuất ngũ, trò chuyện với phóng viên Ethan Gutmann. Wang Youqun, thư ký của cựu Ủy viên ủy ban kỷ luật nội bộ Đảng và Ủy viên thường vụ bộ chính trị Úy Kiện Hành (Wei Jianzing), thường tập năm bài công pháp của Pháp Luân Công tại nơi làm việc và mang một chiếc ve áo có biểu tưởng Pháp  Luân tại các cuộc họp của Đảng.

Yêu cầu đàn áp Pháp Luân Công của Giang đã không đạt được đồng thuận đa số của những người đứng đầu. “6 trong 7 ủy viên bộ chính trị đã phản đối khi đề cập đến việc đàn áp Pháp Luân Công”. Tân Tử Lăng (Xin Ziling), một cựu quan chức quốc phòng có quan hệ chặt chẽ với các cán bộ cấp cao và tầm trung, đã cho Đài truyền hình Tân Đường Nhân (NTD) biết trong một bài phỏng vấn tháng 4 năm 2015. Tân Đường Nhân và Đại Kỷ Nguyên là 2 công ty trực thuộc Tập đoàn truyền thông Epoch Media.

Giang tìm kiếm sự giúp đỡ từ tư lệnh quân khu Thành Đô Liệu Tích Long, một quan chức đầy tham vọng. Cảm nhận được cơ hội thăng tiến, Liệu giám sát việc chế tác các tài liệu gán cho các học viên Pháp Luân Công cái nhãn “tham gia làm chính trị” và âm mưu “lật đổ Đảng”. Giang dã sử dụng các tài liệu này để ép thông qua chiến dịch của ông ta, gây ra một cuộc đàn áp theo kiểu Cách mạng văn hóa lên Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Tin này có được từ một phóng viên tiết lộ cho Đại Kỷ Nguyên, người này đã lấy được tin từ một nguồn trong Quân khu Thành đô vào năm 2007.

Chiến địch đen tối

Cuộc đàn áp Pháp Luân Công đã kéo dài gần 17 năm. Theo Minhhui.org, một nguồn tin trung thực và cập nhập nhanh nhất về cuộc đàn áp, trên 3900 học viên Pháp Luân công đã bị giết vì tra tấn và lạm dụng. Hàng trăm nghìn học viên khác đã bị giam giữ theo nhiều cách khác nhau.

Giang đã duy trì được sự leo thang của chiến dịch mang tính cá nhân này bởi vì ông ta hứa sẽ mang đến vị trí cao và tiền bạc cho các quan chức đóng vai trò tích cực trong việc bắt bớ và tra tấn các học viên Pháp Luân Công nhằm buộc họ từ bỏ đức tin của mình. “Anh phải cho thấy anh đã sắt đá thế nào trong việc xử lý Pháp Luân Công…đó sẽ là vốn liếng chính trị của anh”, đó là lời Giang đã nói với Ủy viên Bộ Chính trị đầy tham vọng Bạc Hy Lai, theo lời của Khương Duy Bình, một nhà báo lâu năm tại Trung Quốc.

Từ Tổng cục vũ khí quân đội, Lý Kế Nại thẳng tiến tới cơ quan sáng giá nhất Tổng cục chính trị, và cuối cùng đã trở thành người đứng đầu Phòng 610, một cơ quan nằm ngoài pháp luật theo kiểu Gestapo chuyên giám sát việc tra tấn học viên Pháp Luân Công.

Trong giai đoạn Liệu Tích Long đứng đầu Tổng cục hậu cần, các bệnh viện quân đội mà cơ quan của ông này giám sát dường như có dấu hiệu dính líu đến các chiến dịch đen tối và ghê tởm.

Phát biểu với một điều tra viên bí mật của Tổ chức phi chính phủ nhằm điều tra về cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào tháng 10 năm 2014, Lương Quang Liệt (Liang Guanglie) – Cựu Bộ trưởng quốc phòng và Tổng tham mưu trưởng – cho biết Tổng cục hậu cần dính liú đến việc mua bán nội tạng lấy từ người còn sống.

Bạch Thư Trung (Bai Shuzhong), cựu Bộ trưởng Bộ Y tế, năm ngoái cho một điều tra viên bí mật về nhân quyền biết “Chủ tịch Giang…đã đưa ra một hướng dẫn.. để bán thận và tiến hành phẫu  thuật”, và cho biết thêm cơ quan của ông ta đã tiến hành “rất nhiều việc đàn áp Pháp Luân Công” sau khi “Chủ tịch Giang ban hành chỉ thị”.

“Chúng tôi chỉ đạo trực tiếp các Đại học Quân y, họ liên kết trực tiếp với Cơ quan hậu cần của Quân đội giải phóng nhân dân Trung Quốc, và họ nhận được các chỉ thị lặp đi lặp lại, bởi vì lúc đó Giang quan tâm rất nhiều tới vấn đề này, nhấn mạnh rất nhiều tới vấn đề này”. Ông Bạch cho biết.

Những người thổi còi phơi bày nạn cướp nội tạng sống vào năm 2006, và các nhà nghiên cứu từ đó kết luận rằng hàng trăm nghìn nạn nhân – phần lớn là học viên Pháp Luân Công – đã bị giết để thu hoạch nội tạng từ năm 2000.

Cuộc thanh trừng chính thức

Tuy vậy, khi mà một cuộc biến động về chính trị không ngờ đến xảy ra ở Trung Quốc, nhiều kẻ đàn áp thình lình trở thành người ngồi sau song sắt.

Vương Lập Quân, nguyên cảnh sát trưởng Trùng Khánh và là cánh tay phải của Bạc Hy Lai, đã cố gắng đào tẩu vào Lãnh sự quán Mỹ tại Thành Đô và tiết lộ cho người Mỹ một âm mưu đảo chính do Bạc và Chu Vĩnh Khanh, trùm an ninh khi đó, dự định gây ra với lãnh đạo sắp đăng quang Tập Cận Bình. Vương đã bị bắt sau khi việc đào tẩu bị [người Mỹ] từ chối, và Bạc bị thanh trừng ngay sau đó.

Ông Tập đã phát động một chiến dịch chống tham nhũng ngay sau khi kế nhiệm Hồ Cẩm Đảo làm chủ tịch Đảng, lần lượt, rất nhiều đồng minh của Giang và tâm phúc của ông ta bị điều tra và giam giữ.  Một trong những cái tên đáng chú ý nhất là Lý Đông Sinh, cựu lãnh đạo Phòng 610, tướng Từ Tài Hậu và Quách Bá Hùng; đặc biệt là nhân vật đầy quyền lực trong Đảng và được xem là không thể đụng tới – Chu Vĩnh Khang.

Tai ương dồn dập xảy đến như những dấu hiệu báo trước đối với kết cục cuối cùng của Chu. Trợ lý cũ của ông ta đã bị bắt trước khi cuộc điều tra chính thức đối với cá nhân ông ta được công bố và các báo cáo chính trị Hồng Kông liên tục đồn đoán rằng Cơ quan kỷ luật nội bộ của Đảng đang thu thập chứng cứ chống lại ông ta.

Chuyện đang xảy ra với Liệu Tích Long phản chiếu lại cuộc thanh trừng từng xảy ra đối với Chu Vĩnh Khang. Em trai ông ta, Liệu Tích Quân, được cho biết đang bị quản thúc, cũng như con gái nuôi và tình nhân của ông ta, theo ấn phẩm tiếng hoa của tờ báo Đức Deutsche Welle.

Trong tháng 3, các ấn phẩm tiếng Hoa hải ngoại cho biết Liệu đã giao nộp cho một đơn vị kỷ luật của quân đội hơn 40 triệu Nhân dân tệ (khoảng 6 triệu Đô la ) trong một “nguồn quỹ ám muội” mà ông ta đã tích lũy trong giai đoạn mười năm.

Chuyển giao quyền lực

Gần đây, Tập Cận Bình có vẻ như đang có đột phá trong việc thành lập một cuộc điều tra chống lại Giang Trạch Dân và làm suy yếu ảnh hưởng của ông ta.

Việc bắt giữ Liệu Tích Long và Lý Kế Nại hỗ trợ tăng tốc các cuộc điều tra vào Thượng Hải, thành trì lâu năm của Giang. Các điều tra viên của cơ quan kỷ luật nội bộ Đảng gần đây kết thúc một cuộc càn quét kéo dài 2 tháng vào 28 cơ quan (trong đó có rất nhiều liên quan đến các thành viên của gia đình Giang) tại Thượng Hải. Và vào năm 2015, các điều tra viên dò xét các công ty nhà nước lớn kiểm soát bởi Giang Miên Hằng và Giang Miên Khang, con trai cả và con trai thứ của Giang Trạch Dân. Việc dò xét các thành viên gia đình của cựu lãnh đạo Đảng là rất hiếm, và là một dấu hiệu khác cho thấy Tập có thể cuối cùng sẽ “chĩa súng vào đầu Giang”.

Một sự thay đổi lớn trong quân đội gần đây đã cho phép Tập dỡ bỏ ảnh hưởng lâu năm của Giang và thay thế [tay chân của Giang] với các đồng minh của mình.

Vào tháng 1, Tập giải tán Tổng cục hậu cần và Tổng cục vũ khí quân đội, thế chỗ của chúng là Tổng cục hỗ trợ hậu cần và Tổng cục phát triển trang thiết bị quân sự. Tập bổ nhiệm Triệu Khắc Thạch (Zhao Keshi) và Trương Hựu Hiệp (Zang Youxia), hai tướng trung thành của mình thành người điều hành tương ứng với hai đơn vị mới.

Tác giả: Larry Ong, Epoch Times | Dịch giả: Anh Hoàng

(Việt Đại Kỷ Nguyên)
Hình minh họa
Các vụ rơi máy bay quân sự bộc lộ điểm yếu của Việt Nam và sẽ được những quốc gia như Trung Quốc, vốn có tranh chấp trên biển với nước này, theo dõi chặt chẽ, theo ý kiến chuyên gia.

Nhận định của Giáo sư Carl Thayer, từ học viện quốc phòng Úc, được đưa ra trong lúc Bộ Quốc phòng Việt Nam tiếp tục huy động các lực lượng tìm kiếm tung tích hai phi cơ chiến đấu Su-22, vốn bị rơi trên vùng biển gần đảo Phú Quý, Bình Thuận trong lúc tập luyện hôm 16/4.

Bộ Quốc phòng Việt Nam cho biết ưu tiên hàng đầu hiện nay là việc tìm kiếm hai phi công, Trung tá Lê Văn Nghĩa và Đại úy Nguyễn Anh Tú.

Báo Tuổi Trẻ hôm 16/4 dẫn nguồn tin riêng cho biết hai máy bay, cất cánh từ sân bay Phan Rang, có thể đã 'tự va chạm nhau'.

Bộ Quốc phòng nói họ mới chỉ vớt được ba thùng dầu phụ, chưa tìm thấy phi công và vị trí cụ thể máy bay rơi.

Bộc lộ yếu điểm

Đây là vụ tai nạn thứ 3 tại Việt Nam liên quan đến phi cơ chiến đấu Su-22. Hai vụ tai nạn vào năm 2006 và năm 2009 cũng đã khiến hai phi công tử nạn.

"Với tỷ lệ rơi này thì bất cứ không quân hiện đại nào trên thế giới cũng sẽ tỏ ra lo ngại về độ an toàn của loại máy bay này", ông Carl Thayer nói trong cuộc phỏng vấn với BBC.

"Vấn đề của Việt Nam là họ không đủ tiền để thay thế máy bay đủ nhanh theo nhu cầu".

"Trong trường hợp của Úc, các máy bay F-11 của Úc, vốn từng được dùng trong chiến tranh Việt Nam, chỉ được sử dụng đến khi chi phí bảo trì cao đến mức phải thay thế".

"Không quân Việt Nam chủ yếu là Su-22, bên cạnh Mig 21. Đây không phải là những phi cơ chiến đấu hiện đại mà những nước như Trung Quốc còn muốn đưa vào sử dụng."

Ông Carl Thayer cho biết các vụ rơi máy bay gần đây đang xác nhận đánh giá của các chuyên gia Trung Quốc về điểm yếu của quân đội Việt Nam.

"Năm ngoái có một buổi thảo luận về Việt Nam mà tôi đã tham dự," ông nói.

"Một trong các nhà nghiên cứu Trung Quốc đã tổng hợp nhiều tài liệu của nước này về Việt Nam, trong đó đánh giá các điểm mạnh yếu của quân đội Việt Nam."

"Một trong các điểm yếu lớn nhất là chất lượng huấn luyện. Họ cho rằng với chất lượng huấn luyện hiện nay thì quân đội Việt Nam không đủ sức ứng phó với chiến tranh."

"Những nước như Hoa Kỳ thường lấy số giờ huấn luyện của phi công nước mình ra để so sánh với các nước khác và từ đó đánh giá độ thiện chiến của các nước khác."

"Các chuyên gia Trung Quốc cũng cho rằng công tác hậu cần và chất lượng bảo trì là các điểm yếu khác của Việt Nam."

"Trong tình huống chiến tranh thực sự, cả hai công tác này sẽ đứng trước thách thức rất lớn vì phải đảm bảo lịch trình rất gấp và độ hiệu quả rất cao".

"Tôi nghĩ phía Trung Quốc sẽ theo dõi sát kết luận từ phía Việt Nam về nguyên nhân gây ra vụ tai nạn mới nhất".

"Nguyên nhân được công bố sẽ thể hiện rõ nhất khả năng sẵn sàng chiến đấu của quân đội Việt Nam".

(BBC)
05:12 hieu
Hình minh họa
Các vụ rơi máy bay quân sự bộc lộ điểm yếu của Việt Nam và sẽ được những quốc gia như Trung Quốc, vốn có tranh chấp trên biển với nước này, theo dõi chặt chẽ, theo ý kiến chuyên gia.

Nhận định của Giáo sư Carl Thayer, từ học viện quốc phòng Úc, được đưa ra trong lúc Bộ Quốc phòng Việt Nam tiếp tục huy động các lực lượng tìm kiếm tung tích hai phi cơ chiến đấu Su-22, vốn bị rơi trên vùng biển gần đảo Phú Quý, Bình Thuận trong lúc tập luyện hôm 16/4.

Bộ Quốc phòng Việt Nam cho biết ưu tiên hàng đầu hiện nay là việc tìm kiếm hai phi công, Trung tá Lê Văn Nghĩa và Đại úy Nguyễn Anh Tú.

Báo Tuổi Trẻ hôm 16/4 dẫn nguồn tin riêng cho biết hai máy bay, cất cánh từ sân bay Phan Rang, có thể đã 'tự va chạm nhau'.

Bộ Quốc phòng nói họ mới chỉ vớt được ba thùng dầu phụ, chưa tìm thấy phi công và vị trí cụ thể máy bay rơi.

Bộc lộ yếu điểm

Đây là vụ tai nạn thứ 3 tại Việt Nam liên quan đến phi cơ chiến đấu Su-22. Hai vụ tai nạn vào năm 2006 và năm 2009 cũng đã khiến hai phi công tử nạn.

"Với tỷ lệ rơi này thì bất cứ không quân hiện đại nào trên thế giới cũng sẽ tỏ ra lo ngại về độ an toàn của loại máy bay này", ông Carl Thayer nói trong cuộc phỏng vấn với BBC.

"Vấn đề của Việt Nam là họ không đủ tiền để thay thế máy bay đủ nhanh theo nhu cầu".

"Trong trường hợp của Úc, các máy bay F-11 của Úc, vốn từng được dùng trong chiến tranh Việt Nam, chỉ được sử dụng đến khi chi phí bảo trì cao đến mức phải thay thế".

"Không quân Việt Nam chủ yếu là Su-22, bên cạnh Mig 21. Đây không phải là những phi cơ chiến đấu hiện đại mà những nước như Trung Quốc còn muốn đưa vào sử dụng."

Ông Carl Thayer cho biết các vụ rơi máy bay gần đây đang xác nhận đánh giá của các chuyên gia Trung Quốc về điểm yếu của quân đội Việt Nam.

"Năm ngoái có một buổi thảo luận về Việt Nam mà tôi đã tham dự," ông nói.

"Một trong các nhà nghiên cứu Trung Quốc đã tổng hợp nhiều tài liệu của nước này về Việt Nam, trong đó đánh giá các điểm mạnh yếu của quân đội Việt Nam."

"Một trong các điểm yếu lớn nhất là chất lượng huấn luyện. Họ cho rằng với chất lượng huấn luyện hiện nay thì quân đội Việt Nam không đủ sức ứng phó với chiến tranh."

"Những nước như Hoa Kỳ thường lấy số giờ huấn luyện của phi công nước mình ra để so sánh với các nước khác và từ đó đánh giá độ thiện chiến của các nước khác."

"Các chuyên gia Trung Quốc cũng cho rằng công tác hậu cần và chất lượng bảo trì là các điểm yếu khác của Việt Nam."

"Trong tình huống chiến tranh thực sự, cả hai công tác này sẽ đứng trước thách thức rất lớn vì phải đảm bảo lịch trình rất gấp và độ hiệu quả rất cao".

"Tôi nghĩ phía Trung Quốc sẽ theo dõi sát kết luận từ phía Việt Nam về nguyên nhân gây ra vụ tai nạn mới nhất".

"Nguyên nhân được công bố sẽ thể hiện rõ nhất khả năng sẵn sàng chiến đấu của quân đội Việt Nam".

(BBC)

Thứ Hai, 13 tháng 6, 2016

Ứng cử viên tổng thống Hillary Clinton (trái) và Donald Trump.
Ứng cử viên tổng thống Hillary Clinton (trái) và Donald Trump.
Hai ứng cử viên đang dẫn đầu cuộc đua Tổng thống Mỹ hôm thứ Hai đã đưa ra phản ứng mạnh về vụ thảm sát tại một hộp đêm của người đồng tính ở thành phố Orlando, bang Florida. Vụ xả súng hôm Chủ nhật khiến 49 người chết và 53 người khác bị thương. Đây là vụ xả súng hàng loạt nghiêm trọng nhất trong lịch sử của Mỹ. Tay súng Omar Siddiqui Mateen là công dân Mỹ và có cha mẹ là người Afghanistan.

Trong bài diễn văn đầu tiên kể từ sau vụ xả súng, ứng cử viên sắp được Đảng Dân chủ đề cử tranh chức Tổng thống, bà Hillary Clinton, phát biểu trước các ủng hộ viên ở thành phố Cleveland: "Kẻ khủng bố ở Orlando đã chết nhưng con virus đầu độc tâm trí hắn hãy còn sống." Bà vạch ra một phương sách đa diện để chiến đấu chống lại chủ nghĩa khủng bố. Kế hoạch này sẽ phá vỡ các nhóm khủng bố bằng cách thâm nhập những mạng lưới trực tuyến của họ, tăng cường chia sẻ tình báo giữa các cơ quan chấp pháp địa phương và liên bang, và yêu cầu các nước đồng minh giúp "ngăn chặn sự cực đoan hóa và việc tuyển mộ" những kẻ khủng bố tại Mỹ và Châu Âu.

Trong một phản ứng rõ ràng đáp trả cáo buộc của ứng viên Donald Trump sắp được Đảng Cộng hòa đề cử tranh chức Tổng thống cho rằng Tổng thống Barack Obama và các đảng viên Dân chủ khác từ chối sử dụng từ "cực đoan" để mô tả những kẻ khủng bố người Hồi giáo, bà Clinton trước đó trên đài CNN nói rằng bà không ngại sử dụng từ này, nhưng không muốn "bôi xấu, mị dân và tuyên chiến với cả một tôn giáo." Bà nói làm như vậy "chẳng khác nào tiếp tay cho ISIS." ISIS là một từ viết tắt của Nhà nước Hồi giáo.

Bà Clinton kêu gọi người dân giao tiếp với các cộng đồng Hồi giáo ở Mỹ "để giúp chúng ta đánh bại mối đe dọa này." Bà nêu lên sự cần thiết phải có "cải cách hợp lý" về luật sở hữu súng, bao gồm một lệnh cấm các loại vũ khí tấn công.

Hôm Chủ nhật sau khi Tổng thống Obama không dùng từ "cực đoan" trong phát biểu từ Tòa Bạch Ốc, ông Trump đã lên tiếng chỉ trích phương sách của ông Obama đối với chủ nghĩa cực đoan và kêu gọi Tổng thống "nên từ chức."

Trong khi đó, ông Trump tiếp tục nhắc lại lời kêu gọi cấm người Hồi giáo nhập cảnh Mỹ. Trong bài phát biểu trước những người ủng hộ tại thành phố Manchester, bang New Hampshire, ông Trump nói: "Lý do duy nhất, trước hết, kẻ giết người hiện diện tại Mỹ là vì chúng ta cho phép gia đình hắn ta tới đây". Ông Trump nói ông sẽ dỡ bỏ lệnh cấm khi nào chính phủ phát triển khả năng rà soát lí lịch người nhập cảnh "hoàn hảo."

Ông Trump nói Mỹ có "hệ thống di trú khác thường" và một "chính quyền khác thường." Ông nói nếu ông ta được bầu làm Tổng thống thì mọi thứ "sẽ thay đổi" và "sẽ thay đổi mau chóng." Ông Trump nói ông muốn có "một chính sách di trú chính thống" phản ánh các giá trị của Mỹ cùng sự hợp tác nhiều hơn giữa những hoạt động tình báo địa phương, cấp bang và ở hải ngoại

Trước đó trong ngày thứ Hai, ông Trump nói trên đài CNN rằng người Hồi giáo phải trình báo những người khả nghi. Ông cũng tái khẳng định sự ủng hộ dành cho luật sở hữu súng. Ông nói: "Người sở hữu súng, hơn bao giờ hết, cần phải bảo vệ chính mình. Nếu những người trong hộp đêm đó có súng thì đâu có thảm họa như vậy."

(VOA)
17:08 hieu
Ứng cử viên tổng thống Hillary Clinton (trái) và Donald Trump.
Ứng cử viên tổng thống Hillary Clinton (trái) và Donald Trump.
Hai ứng cử viên đang dẫn đầu cuộc đua Tổng thống Mỹ hôm thứ Hai đã đưa ra phản ứng mạnh về vụ thảm sát tại một hộp đêm của người đồng tính ở thành phố Orlando, bang Florida. Vụ xả súng hôm Chủ nhật khiến 49 người chết và 53 người khác bị thương. Đây là vụ xả súng hàng loạt nghiêm trọng nhất trong lịch sử của Mỹ. Tay súng Omar Siddiqui Mateen là công dân Mỹ và có cha mẹ là người Afghanistan.

Trong bài diễn văn đầu tiên kể từ sau vụ xả súng, ứng cử viên sắp được Đảng Dân chủ đề cử tranh chức Tổng thống, bà Hillary Clinton, phát biểu trước các ủng hộ viên ở thành phố Cleveland: "Kẻ khủng bố ở Orlando đã chết nhưng con virus đầu độc tâm trí hắn hãy còn sống." Bà vạch ra một phương sách đa diện để chiến đấu chống lại chủ nghĩa khủng bố. Kế hoạch này sẽ phá vỡ các nhóm khủng bố bằng cách thâm nhập những mạng lưới trực tuyến của họ, tăng cường chia sẻ tình báo giữa các cơ quan chấp pháp địa phương và liên bang, và yêu cầu các nước đồng minh giúp "ngăn chặn sự cực đoan hóa và việc tuyển mộ" những kẻ khủng bố tại Mỹ và Châu Âu.

Trong một phản ứng rõ ràng đáp trả cáo buộc của ứng viên Donald Trump sắp được Đảng Cộng hòa đề cử tranh chức Tổng thống cho rằng Tổng thống Barack Obama và các đảng viên Dân chủ khác từ chối sử dụng từ "cực đoan" để mô tả những kẻ khủng bố người Hồi giáo, bà Clinton trước đó trên đài CNN nói rằng bà không ngại sử dụng từ này, nhưng không muốn "bôi xấu, mị dân và tuyên chiến với cả một tôn giáo." Bà nói làm như vậy "chẳng khác nào tiếp tay cho ISIS." ISIS là một từ viết tắt của Nhà nước Hồi giáo.

Bà Clinton kêu gọi người dân giao tiếp với các cộng đồng Hồi giáo ở Mỹ "để giúp chúng ta đánh bại mối đe dọa này." Bà nêu lên sự cần thiết phải có "cải cách hợp lý" về luật sở hữu súng, bao gồm một lệnh cấm các loại vũ khí tấn công.

Hôm Chủ nhật sau khi Tổng thống Obama không dùng từ "cực đoan" trong phát biểu từ Tòa Bạch Ốc, ông Trump đã lên tiếng chỉ trích phương sách của ông Obama đối với chủ nghĩa cực đoan và kêu gọi Tổng thống "nên từ chức."

Trong khi đó, ông Trump tiếp tục nhắc lại lời kêu gọi cấm người Hồi giáo nhập cảnh Mỹ. Trong bài phát biểu trước những người ủng hộ tại thành phố Manchester, bang New Hampshire, ông Trump nói: "Lý do duy nhất, trước hết, kẻ giết người hiện diện tại Mỹ là vì chúng ta cho phép gia đình hắn ta tới đây". Ông Trump nói ông sẽ dỡ bỏ lệnh cấm khi nào chính phủ phát triển khả năng rà soát lí lịch người nhập cảnh "hoàn hảo."

Ông Trump nói Mỹ có "hệ thống di trú khác thường" và một "chính quyền khác thường." Ông nói nếu ông ta được bầu làm Tổng thống thì mọi thứ "sẽ thay đổi" và "sẽ thay đổi mau chóng." Ông Trump nói ông muốn có "một chính sách di trú chính thống" phản ánh các giá trị của Mỹ cùng sự hợp tác nhiều hơn giữa những hoạt động tình báo địa phương, cấp bang và ở hải ngoại

Trước đó trong ngày thứ Hai, ông Trump nói trên đài CNN rằng người Hồi giáo phải trình báo những người khả nghi. Ông cũng tái khẳng định sự ủng hộ dành cho luật sở hữu súng. Ông nói: "Người sở hữu súng, hơn bao giờ hết, cần phải bảo vệ chính mình. Nếu những người trong hộp đêm đó có súng thì đâu có thảm họa như vậy."

(VOA)

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

Sau khi Thái Lan đổi thành công nông sản lấy vũ khí với Nga-Trung Quốc, nhiều chuyên gia cho rằng Việt Nam nên học "chiêu mua bán cổ lỗ" này với Mỹ.

Ngày 21/5, Thái Lan và Liên bang Nga vừa nhất trí trao đổi hàng nông sản, bao gồm gạo và cao su tự nhiên, để lấy máy bay trực thăng. Ngoại trưởng Thái Lan Don Pramudwinai cho biết, Thái Lan và Nga đã nhất trí về việc trao đổi hàng nông sản lấy máy bay trực thăng trong chuyến thăm Nga của Thủ tướng Thái Lan Prayut Chan-o-cha.

Theo ông Don, phía Nga muốn mua 80.000 tấn cao su tự nhiên và một số lượng gạo, trong khi Thái Lan muốn mua các máy bay trực thăng do Nga chế tạo phục vụ cho công việc chống thảm hoạ cháy rừng. Một nhóm công tác chung của hai nước sẽ thảo luận về chi tiết của thỏa thuận này, như số lượng cụ thể hàng hóa trao đổi giữa hai bên.

Ngoại trưởng Thái Lan còn cho biết, Nga cam kết sẽ ủng hộ Thái Lan trở thành thành viên mới của Liên minh Kinh tế Á – Âu (EAEU) và Bangkok đã sẵn sàng nộp đơn xin gia nhập tổ chức này. Bằng cách gia nhập EAEU, Thái Lan sẽ thuận lợi hơn trong việc hoàn thành mục tiêu tăng kim ngạch thương mại với Nga lên 5 lần trong 5 năm tới.

Viet Nam kho doi nong san lay vu khi tu My?
Tiêm kích F/A-18 của Mỹ.
Theo Đại tá, PGS. TS. Đặng Thanh Bình nói trên báo Kiến Thức ngày 12/6, không chỉ đổi nông sản lấy vũ khí với Nga, Thái Lan còn áp dụng cách mua sắm này với Trung Quốc. Ngay từ tháng 5/2005, chính phủ Thái Lan đã ký một hợp đồng mua 30 chiếc xe tăng thế hệ mới từ Trung Quốc có trị giá khoảng 150 triệu USD để trang bị cho Lục quân Hoàng gia (RAT) của nước này.

Với hợp đồng này, Thái Lan là khách hàng đầu tiên mua xe tăng chủ lực thế hệ mới MBT-300 (còn gọi là VT4). Theo các điều khoản thỏa thuận từ hợp đồng, chính phủ Thái Lan phải xuất sang Trung Quốc 120.000 tấn long nhãn khô trong vòng 10 năm (trung bình mỗi năm xuất khẩu 12.000 tấn).

Bằng cách mua bán này, chính phủ Thái Lan đã tìm được đầu ra ổn định trong vòng 10 năm cho các hộ nông dân trồng long nhãn xuất khẩu. Tháng 5/2016 vừa qua, Lục quân Thái Lan đã nhận được số xe tăng thế hệ mới được sản xuất từ Trung Quốc theo đúng hợp đồng đã ký kết cách đây hơn 10 năm.

Cách mua bán này là một dạng thương mại "cổ lỗ sĩ" hàng đổi hàng nhưng lại rất hợp thời với Thái Lan, Liên bang Nga và Trung Quốc trong hoàn cảnh hiện nay. Việc trao đổi “xưa cũ’ giúp cho những nước này có thể vượt qua nhiều rào cản trong phi vụ này, khi hàng hoá thì dư thừa mà tiền mặt thì khan hiếm, nhất là Nga trong thời kỳ cấm vận.

Tuy nhiên, dù Thái Lan đã thành công với cách mua vũ khí xưa cũ với Nga và Trung Quốc, tuy nhiên Việt Nam khó có thể áp dụng cách mua bán này với Mỹ bởi thực tế hiện nay, Mỹ hoàn toàn khác so với Trung Quốc và đặc biệt là Nga.

Nhưng với cam kết lịch sử của Tổng thống Mỹ Batak Obama ngày 23/5 tại Hà Nội rằng Hoa Kỳ quyết định dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam là cơ hội cho Việt Nam từng bước tăng cường sức mạnh quân sự bằng vũ khí có nguồn gốc từ Mỹ.

Và liệu Việt Nam có thực hiện được mong muốn của Tổng thống Obama: “Hoa Kỳ dỡ bỏ hoàn toàn lệnh cấm bán thiết bị quân sự cho Việt Nam đã áp dụng khoảng 50 năm nay. Dù việc mua bán này vẫn sẽ phải đáp ứng những điều kiện gắt gao. nhưng sự thay đổi này bảo đảm cho Việt Nam tiếp cận được với các thiết bị cần thiết để tự bảo vệ”?

Ngọc Hòa (tổng hợp)

(Đất Việt)
21:55 hieu
Sau khi Thái Lan đổi thành công nông sản lấy vũ khí với Nga-Trung Quốc, nhiều chuyên gia cho rằng Việt Nam nên học "chiêu mua bán cổ lỗ" này với Mỹ.

Ngày 21/5, Thái Lan và Liên bang Nga vừa nhất trí trao đổi hàng nông sản, bao gồm gạo và cao su tự nhiên, để lấy máy bay trực thăng. Ngoại trưởng Thái Lan Don Pramudwinai cho biết, Thái Lan và Nga đã nhất trí về việc trao đổi hàng nông sản lấy máy bay trực thăng trong chuyến thăm Nga của Thủ tướng Thái Lan Prayut Chan-o-cha.

Theo ông Don, phía Nga muốn mua 80.000 tấn cao su tự nhiên và một số lượng gạo, trong khi Thái Lan muốn mua các máy bay trực thăng do Nga chế tạo phục vụ cho công việc chống thảm hoạ cháy rừng. Một nhóm công tác chung của hai nước sẽ thảo luận về chi tiết của thỏa thuận này, như số lượng cụ thể hàng hóa trao đổi giữa hai bên.

Ngoại trưởng Thái Lan còn cho biết, Nga cam kết sẽ ủng hộ Thái Lan trở thành thành viên mới của Liên minh Kinh tế Á – Âu (EAEU) và Bangkok đã sẵn sàng nộp đơn xin gia nhập tổ chức này. Bằng cách gia nhập EAEU, Thái Lan sẽ thuận lợi hơn trong việc hoàn thành mục tiêu tăng kim ngạch thương mại với Nga lên 5 lần trong 5 năm tới.

Viet Nam kho doi nong san lay vu khi tu My?
Tiêm kích F/A-18 của Mỹ.
Theo Đại tá, PGS. TS. Đặng Thanh Bình nói trên báo Kiến Thức ngày 12/6, không chỉ đổi nông sản lấy vũ khí với Nga, Thái Lan còn áp dụng cách mua sắm này với Trung Quốc. Ngay từ tháng 5/2005, chính phủ Thái Lan đã ký một hợp đồng mua 30 chiếc xe tăng thế hệ mới từ Trung Quốc có trị giá khoảng 150 triệu USD để trang bị cho Lục quân Hoàng gia (RAT) của nước này.

Với hợp đồng này, Thái Lan là khách hàng đầu tiên mua xe tăng chủ lực thế hệ mới MBT-300 (còn gọi là VT4). Theo các điều khoản thỏa thuận từ hợp đồng, chính phủ Thái Lan phải xuất sang Trung Quốc 120.000 tấn long nhãn khô trong vòng 10 năm (trung bình mỗi năm xuất khẩu 12.000 tấn).

Bằng cách mua bán này, chính phủ Thái Lan đã tìm được đầu ra ổn định trong vòng 10 năm cho các hộ nông dân trồng long nhãn xuất khẩu. Tháng 5/2016 vừa qua, Lục quân Thái Lan đã nhận được số xe tăng thế hệ mới được sản xuất từ Trung Quốc theo đúng hợp đồng đã ký kết cách đây hơn 10 năm.

Cách mua bán này là một dạng thương mại "cổ lỗ sĩ" hàng đổi hàng nhưng lại rất hợp thời với Thái Lan, Liên bang Nga và Trung Quốc trong hoàn cảnh hiện nay. Việc trao đổi “xưa cũ’ giúp cho những nước này có thể vượt qua nhiều rào cản trong phi vụ này, khi hàng hoá thì dư thừa mà tiền mặt thì khan hiếm, nhất là Nga trong thời kỳ cấm vận.

Tuy nhiên, dù Thái Lan đã thành công với cách mua vũ khí xưa cũ với Nga và Trung Quốc, tuy nhiên Việt Nam khó có thể áp dụng cách mua bán này với Mỹ bởi thực tế hiện nay, Mỹ hoàn toàn khác so với Trung Quốc và đặc biệt là Nga.

Nhưng với cam kết lịch sử của Tổng thống Mỹ Batak Obama ngày 23/5 tại Hà Nội rằng Hoa Kỳ quyết định dỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam là cơ hội cho Việt Nam từng bước tăng cường sức mạnh quân sự bằng vũ khí có nguồn gốc từ Mỹ.

Và liệu Việt Nam có thực hiện được mong muốn của Tổng thống Obama: “Hoa Kỳ dỡ bỏ hoàn toàn lệnh cấm bán thiết bị quân sự cho Việt Nam đã áp dụng khoảng 50 năm nay. Dù việc mua bán này vẫn sẽ phải đáp ứng những điều kiện gắt gao. nhưng sự thay đổi này bảo đảm cho Việt Nam tiếp cận được với các thiết bị cần thiết để tự bảo vệ”?

Ngọc Hòa (tổng hợp)

(Đất Việt)
Ảnh: Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro đang sụt giảm uy tín nhanh do điều hành kinh tế kém cỏi
Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro tuyên bố rằng một cuộc trưng cầu dân ý nhằm phế truất ông sẽ được tiến hành sớm nhất vào đầu năm 2017, nhằm đẩy lùi áp lực từ phe đối lập ngày càng tăng trong vài tháng qua.

Nếu ông Maduro bị phế truất trong một cuộc trưng cầu dân ý được tổ chức trong vòng 6 tháng tới, một cuộc bầu cử tổng thống mới sẽ được diễn ra tại Venezuela. Nhưng nếu điều này xảy ra vào năm sau, thì Phó tổng thống sẽ là người thay thế ông Maduro cầm quyền trong 2 năm còn lại.

"Sẽ không có tống tiền ở đây. Nếu cuộc trưng cầu dân ý được tổ chức, nó sẽ được tổ chức vào năm sau", ông Maduro cho biết trên đài truyền hình nhà nước Venezuela hôm 11.6.

"Nếu các điều kiện không được đủ (để diễn ra một cuộc trưng cầu dân ý theo hiến pháp Venezuela), sẽ không có một cuộc trưng cầu dân ý nào được tổ chức", ông Maduro nói thêm.

Phe đối lập Venezuela đã nhiều lần cáo buộc ủy ban bầu cử nước này tìm cách trì hoãn việc thiết lập một cuộc trưng cầu dân ý để phế truất ông Maduro, người đang sụt giảm uy tín nghiêm trọng do điều hành kinh tế kém và khiến đất nước rơi vào cảnh lạm phát nhất thế giới cũng như thiếu các mặt hàng thiết yếu.

Trong một chiến thắng "nho nhỏ" của phe đối lập, Ủy ban bầu cử Venezuela tuyên bố hôm 10.6 rằng họ đã bắt đầu quá trình chứng thực các chữ ký mà phe đối lập đã nộp lên để đòi thực hiện cuộc trưng cầu dân ý.

Tuy nhiên, quá trình này có thể sẽ kéo dài khi phe đối lập đã trình lên một danh sách có "quá nhiều" chữ ký so với quy định là chỉ cần 200.000 chữ ký.

Các lãnh đạo phe đối lập cảnh báo rằng nếu cuộc trưng cầu dân ý phế truất ông Maduro không được thực hiện, sẽ dẫn đến cuộc bạo loạn sau những khủng hoảng chính trị và kinh tế tại Venezuela thời gian qua.

Thiên Hà (theo The Guardian)

19:52 hieu
Ảnh: Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro đang sụt giảm uy tín nhanh do điều hành kinh tế kém cỏi
Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro tuyên bố rằng một cuộc trưng cầu dân ý nhằm phế truất ông sẽ được tiến hành sớm nhất vào đầu năm 2017, nhằm đẩy lùi áp lực từ phe đối lập ngày càng tăng trong vài tháng qua.

Nếu ông Maduro bị phế truất trong một cuộc trưng cầu dân ý được tổ chức trong vòng 6 tháng tới, một cuộc bầu cử tổng thống mới sẽ được diễn ra tại Venezuela. Nhưng nếu điều này xảy ra vào năm sau, thì Phó tổng thống sẽ là người thay thế ông Maduro cầm quyền trong 2 năm còn lại.

"Sẽ không có tống tiền ở đây. Nếu cuộc trưng cầu dân ý được tổ chức, nó sẽ được tổ chức vào năm sau", ông Maduro cho biết trên đài truyền hình nhà nước Venezuela hôm 11.6.

"Nếu các điều kiện không được đủ (để diễn ra một cuộc trưng cầu dân ý theo hiến pháp Venezuela), sẽ không có một cuộc trưng cầu dân ý nào được tổ chức", ông Maduro nói thêm.

Phe đối lập Venezuela đã nhiều lần cáo buộc ủy ban bầu cử nước này tìm cách trì hoãn việc thiết lập một cuộc trưng cầu dân ý để phế truất ông Maduro, người đang sụt giảm uy tín nghiêm trọng do điều hành kinh tế kém và khiến đất nước rơi vào cảnh lạm phát nhất thế giới cũng như thiếu các mặt hàng thiết yếu.

Trong một chiến thắng "nho nhỏ" của phe đối lập, Ủy ban bầu cử Venezuela tuyên bố hôm 10.6 rằng họ đã bắt đầu quá trình chứng thực các chữ ký mà phe đối lập đã nộp lên để đòi thực hiện cuộc trưng cầu dân ý.

Tuy nhiên, quá trình này có thể sẽ kéo dài khi phe đối lập đã trình lên một danh sách có "quá nhiều" chữ ký so với quy định là chỉ cần 200.000 chữ ký.

Các lãnh đạo phe đối lập cảnh báo rằng nếu cuộc trưng cầu dân ý phế truất ông Maduro không được thực hiện, sẽ dẫn đến cuộc bạo loạn sau những khủng hoảng chính trị và kinh tế tại Venezuela thời gian qua.

Thiên Hà (theo The Guardian)

Báo cáo của TS Breuker phát hành cùng ngay sau một cuộc điều tra của Vice Media về những vi phạm nhân quyền đối với những công nhân Bắc Hàn tại Ba Lan.

Kim Il Sung and Kim Jong Il decorate April 25 House of Culture, the venue of Workers' Party of Korea (WPK) congress in Pyongyang, North Korea May 6, 2016. REUTERS/Damir Sagolj - RTX2D1Y8 (Damir Sagolj/Reuters)
Hình Kim Il Sung và Kim Jong Il treo hôm 25 tháng Tư ở Cung Văn hoá, nơi Đảng Lao Động Triều Tiên tổ chức ĐH đảng ở Bình Nhưỡng, Bắc Hàn, May 6, 2016. Nguồn: REUTERS/Damir Sagolj – RTX2D1Y8 (Damir Sagolj/Reuters)

Đầu tháng 6, 20016, một nhóm các nhà nghiên cứu Hoà Lan vừa công bố một báo cáo cho thấy Bắc Triều Tiên đang gửi dân ra nước ngoài làm lao động cưỡng bức tại những quốc gia trong Liên minh châu Âu. Họ làm việc mỗi ngày 12 giờ, sáu ngày một tuần – và 90 phần trăm của lương của họ được chuyển thẳng về cho chính phủ Bắc Triều Tiên.

“Nó giống như một phó bản thu nhỏ của hệ thống Cộng hoà Nhân dân Triều Tiên trên đất của Liên minh châu Âu.” – Tiến sĩ Remco Breuker, giáo sư nghiên cứu Triều Tiên tại Đại học Leiden

Người ta đã nhận diện được dân đi lao động Bắc Triều Tiên trong một vài nước thuộc E.U., gồm cả Ba Lan và Malta, những nơi họ có thể xin giấy phép làm việc hợp lệ. Trưởng nhóm nghiên cứu, tiến sĩ Remco Breuker, nói với Brent Bambury của Day 6, CBC Radio, điều kiện làm việc của những người lao động Bắc Triều Tiên là không thể chấp nhận được theo luật của E.U.. Ông nói

“Họ không được đọc báo, không được xem tivi, không thể nghe radio. Họ không có quyền truy cập vào internet, hiển nhiên là thế.
“Nó giống như một phó bản thu nhỏ của hệ thống CHDCND Triều Tiên trên đất của Liên minh châu Âu.”

Mọi người cúi đầu trước bức tượng đồng của những người lãnh đạo Bắc Triều Tiên ở Bình Nhưỡng. Ngay cả khi đi lao động ở Liên minh châu Âu, công nhân Bắc Triều Tiên phải tham dự các buổi học tập ý thức hệ và bị cấm truy cập Internet. Nguồn: Kim Gwang Hyon / Associated Press.
Mọi người cúi đầu trước bức tượng đồng của những người lãnh đạo Bắc Triều Tiên ở Bình Nhưỡng. Ngay cả khi đi lao động ở Liên minh châu Âu, công nhân Bắc Triều Tiên phải tham dự các buổi học tập ý thức hệ và bị cấm truy cập Internet. Nguồn: Kim Gwang Hyon / Associated Press.

Các công nhân này đang làm việc cho các tập đoàn của Bắc Triều Tiên, thuộc quyền sở hữu của các quan chức cao cấp Bắc Hàn hoặc của chính phủ; những chủ nhân này đã lấy gần hết thu nhập của họ. Trước khi được gửi ra nước ngoài, họ đều được cứu xét cẩn thận để bảo đảm sự trung thành của với chế độ.

Tiến sĩ Breuker thấy sự thiếu hành động của E.U. để giải quyết vấn đề này thật rất khó hiểu. Ông nói,

“Một số thành viên Quốc hội châu Âu đã đặt vấn đề với Ủy ban châu Âu. Và E.U. không những không có bất kỳ hành động nào chống lại những hoạt động bóc lột này mà còn gián tiếp tài trợ các các công ty thuê đang thuê những nhân đó.”

Điều kiện làm việc kinh khủng

Báo cáo của TS Breuker phát hành cùng ngay sau một cuộc điều tra của Vice Media về những vi phạm nhân quyền đối với những công nhân Bắc Hàn tại Ba Lan. Nhà báo Sebastian Weis của hãng truyền thông Vice, đóng một vai trò quan trọng trong cuộc điều tra,đã nói chuyện trực tiếp với một số người lao động.

“Mọi người đều muốn thoát ra khỏi Bắc Triều Tiên, vì còn gì có thể tồi tệ hơn ở ngoại quốc?” – Sebastian Weis, nhà sản xuất phim tài liệu.
“Rất khó khăn để nói chuyện được với những công nhân này vì họ bị canh giữ hàng ngày, từng giây phút. Họ nói với tôi rằng họ không biết thực tế họ làm được bao nhiêu tiền, lươngcủa họ ra sao.”

Người lao động Bắc Hàn nói với Weis là họ thường xuyên làm việc 12 giờ một ngày trong tuần, và sáu hoặc bảy giờ vào thứ bảy. Họ bị cấm không được có điện thoại di động.

Weis nói, “Khi đã ở Ba Lan ba hoặc năm năm, họ mất liên lạc với thân nhân và gia đình.”

Nhưng đa số những người lao động Bắc Hàn không ý thực được rằng họ đang bị bóc lột. Weis nói,

“Mọi người đều muốn thoát ra khỏi Bắc Triều Tiên, vì còn gì có thể tồi tệ hơn khi ở nước ngoài. Và như vậy, họ tự nguyện xin đi nước ngoài.”
“Họ không thực sự biết về quyền của người lao động, và họ không họ có thể kiếm được bao nhiêu tiền. Họ chỉ nhận được tiền khi về lại Bắc Triều Tiên, và họ vui vẻ nhận tiền, bất kể là bao nhiêu. Tôi nhận thấy họ thực sự không hiểu, hoặc không biết là họ đang bị chế độ bóc lột.”


Tiến sĩ Remco Breuker tin rằng Bắc Triều Tiên hoạt động giống như một tập đoàn đa quốc gia hơn là một quốc gia, với Kim Jong Un trong vị trí Tổng Giám đốc – CEO. Nguồn: Kyodo qua Reuters.
Tiến sĩ Remco Breuker tin rằng Bắc Triều Tiên hoạt động giống như một tập đoàn đa quốc gia hơn là một quốc gia, với Kim Jong Un trong vị trí Tổng Giám đốc – CEO. Nguồn: Kyodo qua Reuters.

Cơ quan tìm việc bất hợp pháp lớn nhất thế giới

Việc bóc lột người lao động Bắc Triều Tiên đã được chúng minh bằng dữ liệu ở các nước ngoài E.U., kể cả Trung Quốc và Nga. Theo tài liệu của Liên Hiệp Quốc, Bắc Triều Tiên xuất khẩu người lao động bắt buộc đến hơn 40 quốc gia trên toàn thế giới – thu vào cho nhà nước hơn 2 ngàn tỷ đô la Mỹ mỗi năm.

Tiến sĩ Breuker tin rằng ddiiefu nàu đã làm Bắc Triều Tiên trở thành cơ quan tìm việc bất hợp pháp lớn nhất thế giới.

“Tôi không nghĩ rằng Bắc Triều Tiên là một quốc gia nữa. Trong dự toán của tôi, Bắc Triều Tiên đã biến thành một tập đoàn của công ty cực kỳ tự do mới.”

Trong mô hình đó, Kim Jong Un là Tổng Giám đốc điều hành; công dân của Bắc Triều Tiên là nhân viên. “Công ty đó không quan tâm đến người lao động; họ có thể được thay thế. Tất cả để tối đa hóa lợi nhuận, và đó là mục đích.”

Báo cáo của TS Breuker dường như đã chạm đến dây thần kinh ở Bình Nhưỡng – và Tiến sĩ Breuker nghi ngờ nó không liên quan gì đến cáo buộc vi phạm quyền con người của ông.

“Họ không quan tâm nhiều đến nhân quyền; họ biết họ đã mang tiếng xấu và điều đó chẳng gây thiệt hại gì. Nhưng cuộc điều tra này khác vì nó làm giảm khả năng kiếm ngoại tệ, tiền tươi – một trong những trụ cột để nuôi chế độ.”

Brent Bambury

Nguồn: North Korea is farming out its citizens for forced labour in the E.U. Brent Bambury, CBC Radio. Friday June 03, 2016


( © 2016 DCVOnline)
04:00 hieu
Báo cáo của TS Breuker phát hành cùng ngay sau một cuộc điều tra của Vice Media về những vi phạm nhân quyền đối với những công nhân Bắc Hàn tại Ba Lan.

Kim Il Sung and Kim Jong Il decorate April 25 House of Culture, the venue of Workers' Party of Korea (WPK) congress in Pyongyang, North Korea May 6, 2016. REUTERS/Damir Sagolj - RTX2D1Y8 (Damir Sagolj/Reuters)
Hình Kim Il Sung và Kim Jong Il treo hôm 25 tháng Tư ở Cung Văn hoá, nơi Đảng Lao Động Triều Tiên tổ chức ĐH đảng ở Bình Nhưỡng, Bắc Hàn, May 6, 2016. Nguồn: REUTERS/Damir Sagolj – RTX2D1Y8 (Damir Sagolj/Reuters)

Đầu tháng 6, 20016, một nhóm các nhà nghiên cứu Hoà Lan vừa công bố một báo cáo cho thấy Bắc Triều Tiên đang gửi dân ra nước ngoài làm lao động cưỡng bức tại những quốc gia trong Liên minh châu Âu. Họ làm việc mỗi ngày 12 giờ, sáu ngày một tuần – và 90 phần trăm của lương của họ được chuyển thẳng về cho chính phủ Bắc Triều Tiên.

“Nó giống như một phó bản thu nhỏ của hệ thống Cộng hoà Nhân dân Triều Tiên trên đất của Liên minh châu Âu.” – Tiến sĩ Remco Breuker, giáo sư nghiên cứu Triều Tiên tại Đại học Leiden

Người ta đã nhận diện được dân đi lao động Bắc Triều Tiên trong một vài nước thuộc E.U., gồm cả Ba Lan và Malta, những nơi họ có thể xin giấy phép làm việc hợp lệ. Trưởng nhóm nghiên cứu, tiến sĩ Remco Breuker, nói với Brent Bambury của Day 6, CBC Radio, điều kiện làm việc của những người lao động Bắc Triều Tiên là không thể chấp nhận được theo luật của E.U.. Ông nói

“Họ không được đọc báo, không được xem tivi, không thể nghe radio. Họ không có quyền truy cập vào internet, hiển nhiên là thế.
“Nó giống như một phó bản thu nhỏ của hệ thống CHDCND Triều Tiên trên đất của Liên minh châu Âu.”

Mọi người cúi đầu trước bức tượng đồng của những người lãnh đạo Bắc Triều Tiên ở Bình Nhưỡng. Ngay cả khi đi lao động ở Liên minh châu Âu, công nhân Bắc Triều Tiên phải tham dự các buổi học tập ý thức hệ và bị cấm truy cập Internet. Nguồn: Kim Gwang Hyon / Associated Press.
Mọi người cúi đầu trước bức tượng đồng của những người lãnh đạo Bắc Triều Tiên ở Bình Nhưỡng. Ngay cả khi đi lao động ở Liên minh châu Âu, công nhân Bắc Triều Tiên phải tham dự các buổi học tập ý thức hệ và bị cấm truy cập Internet. Nguồn: Kim Gwang Hyon / Associated Press.

Các công nhân này đang làm việc cho các tập đoàn của Bắc Triều Tiên, thuộc quyền sở hữu của các quan chức cao cấp Bắc Hàn hoặc của chính phủ; những chủ nhân này đã lấy gần hết thu nhập của họ. Trước khi được gửi ra nước ngoài, họ đều được cứu xét cẩn thận để bảo đảm sự trung thành của với chế độ.

Tiến sĩ Breuker thấy sự thiếu hành động của E.U. để giải quyết vấn đề này thật rất khó hiểu. Ông nói,

“Một số thành viên Quốc hội châu Âu đã đặt vấn đề với Ủy ban châu Âu. Và E.U. không những không có bất kỳ hành động nào chống lại những hoạt động bóc lột này mà còn gián tiếp tài trợ các các công ty thuê đang thuê những nhân đó.”

Điều kiện làm việc kinh khủng

Báo cáo của TS Breuker phát hành cùng ngay sau một cuộc điều tra của Vice Media về những vi phạm nhân quyền đối với những công nhân Bắc Hàn tại Ba Lan. Nhà báo Sebastian Weis của hãng truyền thông Vice, đóng một vai trò quan trọng trong cuộc điều tra,đã nói chuyện trực tiếp với một số người lao động.

“Mọi người đều muốn thoát ra khỏi Bắc Triều Tiên, vì còn gì có thể tồi tệ hơn ở ngoại quốc?” – Sebastian Weis, nhà sản xuất phim tài liệu.
“Rất khó khăn để nói chuyện được với những công nhân này vì họ bị canh giữ hàng ngày, từng giây phút. Họ nói với tôi rằng họ không biết thực tế họ làm được bao nhiêu tiền, lươngcủa họ ra sao.”

Người lao động Bắc Hàn nói với Weis là họ thường xuyên làm việc 12 giờ một ngày trong tuần, và sáu hoặc bảy giờ vào thứ bảy. Họ bị cấm không được có điện thoại di động.

Weis nói, “Khi đã ở Ba Lan ba hoặc năm năm, họ mất liên lạc với thân nhân và gia đình.”

Nhưng đa số những người lao động Bắc Hàn không ý thực được rằng họ đang bị bóc lột. Weis nói,

“Mọi người đều muốn thoát ra khỏi Bắc Triều Tiên, vì còn gì có thể tồi tệ hơn khi ở nước ngoài. Và như vậy, họ tự nguyện xin đi nước ngoài.”
“Họ không thực sự biết về quyền của người lao động, và họ không họ có thể kiếm được bao nhiêu tiền. Họ chỉ nhận được tiền khi về lại Bắc Triều Tiên, và họ vui vẻ nhận tiền, bất kể là bao nhiêu. Tôi nhận thấy họ thực sự không hiểu, hoặc không biết là họ đang bị chế độ bóc lột.”


Tiến sĩ Remco Breuker tin rằng Bắc Triều Tiên hoạt động giống như một tập đoàn đa quốc gia hơn là một quốc gia, với Kim Jong Un trong vị trí Tổng Giám đốc – CEO. Nguồn: Kyodo qua Reuters.
Tiến sĩ Remco Breuker tin rằng Bắc Triều Tiên hoạt động giống như một tập đoàn đa quốc gia hơn là một quốc gia, với Kim Jong Un trong vị trí Tổng Giám đốc – CEO. Nguồn: Kyodo qua Reuters.

Cơ quan tìm việc bất hợp pháp lớn nhất thế giới

Việc bóc lột người lao động Bắc Triều Tiên đã được chúng minh bằng dữ liệu ở các nước ngoài E.U., kể cả Trung Quốc và Nga. Theo tài liệu của Liên Hiệp Quốc, Bắc Triều Tiên xuất khẩu người lao động bắt buộc đến hơn 40 quốc gia trên toàn thế giới – thu vào cho nhà nước hơn 2 ngàn tỷ đô la Mỹ mỗi năm.

Tiến sĩ Breuker tin rằng ddiiefu nàu đã làm Bắc Triều Tiên trở thành cơ quan tìm việc bất hợp pháp lớn nhất thế giới.

“Tôi không nghĩ rằng Bắc Triều Tiên là một quốc gia nữa. Trong dự toán của tôi, Bắc Triều Tiên đã biến thành một tập đoàn của công ty cực kỳ tự do mới.”

Trong mô hình đó, Kim Jong Un là Tổng Giám đốc điều hành; công dân của Bắc Triều Tiên là nhân viên. “Công ty đó không quan tâm đến người lao động; họ có thể được thay thế. Tất cả để tối đa hóa lợi nhuận, và đó là mục đích.”

Báo cáo của TS Breuker dường như đã chạm đến dây thần kinh ở Bình Nhưỡng – và Tiến sĩ Breuker nghi ngờ nó không liên quan gì đến cáo buộc vi phạm quyền con người của ông.

“Họ không quan tâm nhiều đến nhân quyền; họ biết họ đã mang tiếng xấu và điều đó chẳng gây thiệt hại gì. Nhưng cuộc điều tra này khác vì nó làm giảm khả năng kiếm ngoại tệ, tiền tươi – một trong những trụ cột để nuôi chế độ.”

Brent Bambury

Nguồn: North Korea is farming out its citizens for forced labour in the E.U. Brent Bambury, CBC Radio. Friday June 03, 2016


( © 2016 DCVOnline)

Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

bat giang trach dan
Có phân tích cho rằng, chính quyền Trung Quốc đang thắt chặt vòng vây đối với ông Giang Trạch Dân. (Ảnh: Internet)

Gần hai năm qua, trong hoạt động tư pháp, chính quyền Trung Quốc đã đưa ra nhiều quy định mới liên quan đến xử lý chống tham nhũng. Có phân tích cho rằng, vòng vây đang ngày càng thắt chặt đối với Giang Trạch Dân và phe cánh của ông ta.

Những quy định mới về tư pháp dọn đường bắt Giang

1. Pháp Luân Công không phải tà giáo

Ngày 2/6/2014, tờ Tin chiều Pháp chế (Fawan) của Trung Quốc đưa tin “Bộ Công an thông báo về vấn đề tổ chức tà giáo”, theo đó trong 14 loại tà giáo được xác định không thấy nhắc đến Pháp Luân Công. Đây là tín hiệu rõ nhất cho thấy chính quyền đã thừa nhận tính hợp pháp của Pháp Luân Công.

Vấn đề bôi nhọ Pháp Luân Công bắt đầu từ ngày 25/10/1999 khi ông Giang Trạch Dân trả lời phỏng vấn tờ Le Figaro (Pháp) đã dùng từ “tôn giáo X”. Ngày 27/10/1999 sau đó, Nhân dân Nhật báo có bài viết nhận định “Tôn giáo X mà lãnh đạo đề cập là Pháp Luân Công”.

Nhưng trong các văn bản công khai của nhà nước Trung Quốc, từ thông báo của Ban Dân chính ngày 22/7/1999 đến thông báo của Bộ Công an, rồi Quyết định của Đại hội đại biểu Nhân dân Trung Quốc, và sau này là giải thích của Viện kiểm sát và Tòa án tối cao Trung Quốc… đều không xác định Pháp Luân Công là tôn giáo X.

2. Truy cứu trách nhiệm suốt đời đối với quyết sách quan trọng

Ngày 20/10/2014, Hội nghị Toàn thể lần 4 Khóa 18 Đảng Cộng sản Trung Quốc đã đưa ra vấn đề “Truy cứu trách nhiệm suốt đời đối với những quyết sách quan trọng”.

Ông Giang Trạch Dân phát động đàn áp Pháp Luân Công ngày 20/7/1999, thực hiện “Bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể, đánh chết xem như tự sát…”. Theo quy định “Truy cứu trách nhiệm suốt đời đối với những quyết sách quan trọng”, những ai chấp hành các chính sách của ông Giang Trạch Dân sẽ bị truy cứu trách nhiệm suốt đời.

3. Có án phải lập, có tố phải nhận

Ngày 1/5/2015, chính quyền Trung Quốc có quy định mới, yêu cầu tòa án các cấp: Có án phải lập, có tố phải nhận. Sau đó đã xuất hiện làn sóng kiện Giang, mới đầu chỉ trong vòng tròn các học viên Pháp Luân Công và người thân của họ, nay đã mở rộng đến các thành phần xã hội khác trên toàn Trung Quốc. Theo thống kê chưa hoàn chỉnh của trang Minh Huệ, đến nay đã có hơn 200.000 học viên Pháp Luân Công và người thân gửi đơn kiện Giang lên Tòa án và Viện kiểm sát Tối cao Trung Quốc.

4. Truy cứu trách nhiệm đối với sai lầm trong chấp pháp của công an

Cuối tháng 2/2016 chính quyền Trung Quốc có thông báo, kể từ ngày 1/3/2016 sẽ chính thức thực hiện Điều lệ sửa đổi về “Quy định truy cứu trách nhiệm đối với sai lầm trong chấp pháp của công an nhân dân”.

Quy định mới của ngành công an Trung Quốc và những tín hiệu quan trọng

Điểm khác biệt trong quy định mới của ngành công an Trung Quốc chính thức có hiệu lực từ ngày 1/3/2016 là: Theo quy định cũ, cảnh sát cấp dưới phạm sai lầm vì chấp hành lệnh cấp trên có thể không bị truy cứu trách nhiệm, nhưng trong quy định mới không thấy nhắc đến. Đây là một tín hiệu quan trọng.

Về đạo lý, nếu cấp dưới hiểu mệnh lệnh cấp trên là sai lầm thì anh ta không nên chấp hành mệnh lệnh. Nhưng theo quy định cũ, những mệnh lệnh sai lầm đã thường xuyên được chấp hành vì không truy cứu trách nhiệm người chấp hành mệnh lệnh. Quy định cũ này không những không hợp lý mà còn phạm pháp.

Quy định cũ đưa ra vào ngày 11/6/1999 nhằm thực hiện ý đồ nham hiểm của ông Giang Trạch Dân. Thời gian ra đời ngay thời điểm “Phòng 610” (Cơ quan chuyên trách đàn áp Pháp Luân Công) được thành lập.

Vì mưu đồ của ông Giang Trạch Dân mà vô số cảnh sát bị biến thành công cụ cho chính quyền dùng bạo lực bức hại Pháp Luân Công, phá hoại cuộc đời hàng triệu người lương thiện. Theo quy định mới, những người chấp pháp gây ra tội ác này sẽ bị truy cứu trách nhiệm suốt đời, không thể viện cớ làm theo lệnh cấp trên mà thoát tội.

Hành động bức hại Pháp Luân Công của ông Giang Trạch Dân không có căn cứ pháp luật. Quy định mới này nhằm nhắc nhở cảnh sát, đối với việc bức hại Pháp Luân Công, nếu cảnh sát thấy không hợp lý thì không cần phải chấp hành, vì chấp hành mệnh lệnh sai lầm sẽ bị truy cứu trách nhiệm.

Thắt chặt vòng vây chống tham nhũng về phía ông Giang Trạch Dân

Chiều ngày 7/6 vừa qua, trang thông tin của Ủy ban Kỷ luật Trung ương (UBKLTƯ) Trung Quốc đưa tin, tại buổi họp ở tỉnh Liêu Ninh, ông Vương Kỳ Sơn đã trưng cầu ý kiến về Điều lệ Truy cứu trách nhiệm sắp ban hành.

Ông Vương Kỳ Sơn nhấn mạnh quá trình xây dựng Điều lệ là “quá trình thống nhất tư tưởng nhận thức về truy cứu trách nhiệm”, “có quyền phải có trách nhiệm, có trách nhiệm phải gánh trách nhiệm, vô trách nhiệm phải truy cứu”, “động viên ngàn lần không bằng truy cứu trách nhiệm một lần”…

Theo phân tích của Nhật báo Bắc Kinh ngày 8/6, khoảng một năm trước ông Vương Kỳ Sơn từng trưng cầu ý kiến về Điều lệ xử phạt sửa đổi, một năm sau lại trưng cầu ý kiến về Điều lệ Truy cứu trách nhiệm. Hành động của ông Vương Kỳ Sơn cho thấy UBKLTƯ đang ngày càng thắt chặt vòng vây đối với phe cánh phái Giang. Bài viết còn chỉ ra, theo quan điểm mới, vấn đề tồn tại phần tử hủ bại không chỉ là vấn đề của cá nhân kẻ gây tội mà còn có trách nhiệm của Đảng, trách nhiệm giám sát của Ban Kỷ luật, mọi đối tượng làm việc tắc trách đều phải truy cứu trách nhiệm. Chỉ như thế thì sợi dây chống tham nhũng mới có sức mạnh.

Một nhà bình luận cho rằng, việc chuẩn bị ban hành Điều lệ Truy cứu trách nhiệm sửa đổi cho thấy vấn đề xử phạt kỷ luật ngày càng nghiêm khắc. Cho dù là điều lệ xử phạt trước đây hay Điều lệ xử phạt chuẩn bị ban hành thì mục tiêu đều nhắm vào ông Giang Trạch Dân. Ví dụ những trường hợp quan to ngã ngựa như Chu Vĩnh Khang, Quách Bá Hùng, Từ Tài Hậu, Tô Vinh thì ai chịu trách nhiệm chính trong Đảng? Những đối tượng này đều là thân tín của ông Giang Trạch Dân, được Giang đề bạt chức quyền, vì thế câu trả lời rất rõ ràng.

Cha con ông Giang Trạch Dân bị giam lỏng

Vào cuối tháng Ba vừa qua đã có nhiều thông tin liên quan đến hai cha con ông Giang Trạch Dân và ông Giang Miên Hằng bị giam lỏng.

Theo thông tin gần đây nhất vào ngày 7/6 của Đại Kỷ Nguyên, ông Giang Miên Hằng bị giam tại một địa điểm bí mật ở ngoại ô Thượng Hải, mục đích buộc ông ta bàn giao những vấn đề về tài chính của gia tộc họ Giang, vì việc điều tra tham ô của gia tộc này gần như đã rõ ràng.

Nhà bình luận thời sự chính trị Tạ Thiên Kỳ cho biết, gần đây ông Tập Cận Bình đang ngày càng thắt chặt kỷ cương nhằm bao vây phái Giang, vô số biểu hiện chứng minh nhiều quan to phái Giang có thể đã bị bắt giữ âm thầm, cục diện biến động chính trị có thể xảy ra bất cứ khi nào.

Theo Đại Kỷ Nguyên tiếng Trung

MQ biên dịch

(Đại Kỷ Nguyên VN)
20:09 hieu
bat giang trach dan
Có phân tích cho rằng, chính quyền Trung Quốc đang thắt chặt vòng vây đối với ông Giang Trạch Dân. (Ảnh: Internet)

Gần hai năm qua, trong hoạt động tư pháp, chính quyền Trung Quốc đã đưa ra nhiều quy định mới liên quan đến xử lý chống tham nhũng. Có phân tích cho rằng, vòng vây đang ngày càng thắt chặt đối với Giang Trạch Dân và phe cánh của ông ta.

Những quy định mới về tư pháp dọn đường bắt Giang

1. Pháp Luân Công không phải tà giáo

Ngày 2/6/2014, tờ Tin chiều Pháp chế (Fawan) của Trung Quốc đưa tin “Bộ Công an thông báo về vấn đề tổ chức tà giáo”, theo đó trong 14 loại tà giáo được xác định không thấy nhắc đến Pháp Luân Công. Đây là tín hiệu rõ nhất cho thấy chính quyền đã thừa nhận tính hợp pháp của Pháp Luân Công.

Vấn đề bôi nhọ Pháp Luân Công bắt đầu từ ngày 25/10/1999 khi ông Giang Trạch Dân trả lời phỏng vấn tờ Le Figaro (Pháp) đã dùng từ “tôn giáo X”. Ngày 27/10/1999 sau đó, Nhân dân Nhật báo có bài viết nhận định “Tôn giáo X mà lãnh đạo đề cập là Pháp Luân Công”.

Nhưng trong các văn bản công khai của nhà nước Trung Quốc, từ thông báo của Ban Dân chính ngày 22/7/1999 đến thông báo của Bộ Công an, rồi Quyết định của Đại hội đại biểu Nhân dân Trung Quốc, và sau này là giải thích của Viện kiểm sát và Tòa án tối cao Trung Quốc… đều không xác định Pháp Luân Công là tôn giáo X.

2. Truy cứu trách nhiệm suốt đời đối với quyết sách quan trọng

Ngày 20/10/2014, Hội nghị Toàn thể lần 4 Khóa 18 Đảng Cộng sản Trung Quốc đã đưa ra vấn đề “Truy cứu trách nhiệm suốt đời đối với những quyết sách quan trọng”.

Ông Giang Trạch Dân phát động đàn áp Pháp Luân Công ngày 20/7/1999, thực hiện “Bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể, đánh chết xem như tự sát…”. Theo quy định “Truy cứu trách nhiệm suốt đời đối với những quyết sách quan trọng”, những ai chấp hành các chính sách của ông Giang Trạch Dân sẽ bị truy cứu trách nhiệm suốt đời.

3. Có án phải lập, có tố phải nhận

Ngày 1/5/2015, chính quyền Trung Quốc có quy định mới, yêu cầu tòa án các cấp: Có án phải lập, có tố phải nhận. Sau đó đã xuất hiện làn sóng kiện Giang, mới đầu chỉ trong vòng tròn các học viên Pháp Luân Công và người thân của họ, nay đã mở rộng đến các thành phần xã hội khác trên toàn Trung Quốc. Theo thống kê chưa hoàn chỉnh của trang Minh Huệ, đến nay đã có hơn 200.000 học viên Pháp Luân Công và người thân gửi đơn kiện Giang lên Tòa án và Viện kiểm sát Tối cao Trung Quốc.

4. Truy cứu trách nhiệm đối với sai lầm trong chấp pháp của công an

Cuối tháng 2/2016 chính quyền Trung Quốc có thông báo, kể từ ngày 1/3/2016 sẽ chính thức thực hiện Điều lệ sửa đổi về “Quy định truy cứu trách nhiệm đối với sai lầm trong chấp pháp của công an nhân dân”.

Quy định mới của ngành công an Trung Quốc và những tín hiệu quan trọng

Điểm khác biệt trong quy định mới của ngành công an Trung Quốc chính thức có hiệu lực từ ngày 1/3/2016 là: Theo quy định cũ, cảnh sát cấp dưới phạm sai lầm vì chấp hành lệnh cấp trên có thể không bị truy cứu trách nhiệm, nhưng trong quy định mới không thấy nhắc đến. Đây là một tín hiệu quan trọng.

Về đạo lý, nếu cấp dưới hiểu mệnh lệnh cấp trên là sai lầm thì anh ta không nên chấp hành mệnh lệnh. Nhưng theo quy định cũ, những mệnh lệnh sai lầm đã thường xuyên được chấp hành vì không truy cứu trách nhiệm người chấp hành mệnh lệnh. Quy định cũ này không những không hợp lý mà còn phạm pháp.

Quy định cũ đưa ra vào ngày 11/6/1999 nhằm thực hiện ý đồ nham hiểm của ông Giang Trạch Dân. Thời gian ra đời ngay thời điểm “Phòng 610” (Cơ quan chuyên trách đàn áp Pháp Luân Công) được thành lập.

Vì mưu đồ của ông Giang Trạch Dân mà vô số cảnh sát bị biến thành công cụ cho chính quyền dùng bạo lực bức hại Pháp Luân Công, phá hoại cuộc đời hàng triệu người lương thiện. Theo quy định mới, những người chấp pháp gây ra tội ác này sẽ bị truy cứu trách nhiệm suốt đời, không thể viện cớ làm theo lệnh cấp trên mà thoát tội.

Hành động bức hại Pháp Luân Công của ông Giang Trạch Dân không có căn cứ pháp luật. Quy định mới này nhằm nhắc nhở cảnh sát, đối với việc bức hại Pháp Luân Công, nếu cảnh sát thấy không hợp lý thì không cần phải chấp hành, vì chấp hành mệnh lệnh sai lầm sẽ bị truy cứu trách nhiệm.

Thắt chặt vòng vây chống tham nhũng về phía ông Giang Trạch Dân

Chiều ngày 7/6 vừa qua, trang thông tin của Ủy ban Kỷ luật Trung ương (UBKLTƯ) Trung Quốc đưa tin, tại buổi họp ở tỉnh Liêu Ninh, ông Vương Kỳ Sơn đã trưng cầu ý kiến về Điều lệ Truy cứu trách nhiệm sắp ban hành.

Ông Vương Kỳ Sơn nhấn mạnh quá trình xây dựng Điều lệ là “quá trình thống nhất tư tưởng nhận thức về truy cứu trách nhiệm”, “có quyền phải có trách nhiệm, có trách nhiệm phải gánh trách nhiệm, vô trách nhiệm phải truy cứu”, “động viên ngàn lần không bằng truy cứu trách nhiệm một lần”…

Theo phân tích của Nhật báo Bắc Kinh ngày 8/6, khoảng một năm trước ông Vương Kỳ Sơn từng trưng cầu ý kiến về Điều lệ xử phạt sửa đổi, một năm sau lại trưng cầu ý kiến về Điều lệ Truy cứu trách nhiệm. Hành động của ông Vương Kỳ Sơn cho thấy UBKLTƯ đang ngày càng thắt chặt vòng vây đối với phe cánh phái Giang. Bài viết còn chỉ ra, theo quan điểm mới, vấn đề tồn tại phần tử hủ bại không chỉ là vấn đề của cá nhân kẻ gây tội mà còn có trách nhiệm của Đảng, trách nhiệm giám sát của Ban Kỷ luật, mọi đối tượng làm việc tắc trách đều phải truy cứu trách nhiệm. Chỉ như thế thì sợi dây chống tham nhũng mới có sức mạnh.

Một nhà bình luận cho rằng, việc chuẩn bị ban hành Điều lệ Truy cứu trách nhiệm sửa đổi cho thấy vấn đề xử phạt kỷ luật ngày càng nghiêm khắc. Cho dù là điều lệ xử phạt trước đây hay Điều lệ xử phạt chuẩn bị ban hành thì mục tiêu đều nhắm vào ông Giang Trạch Dân. Ví dụ những trường hợp quan to ngã ngựa như Chu Vĩnh Khang, Quách Bá Hùng, Từ Tài Hậu, Tô Vinh thì ai chịu trách nhiệm chính trong Đảng? Những đối tượng này đều là thân tín của ông Giang Trạch Dân, được Giang đề bạt chức quyền, vì thế câu trả lời rất rõ ràng.

Cha con ông Giang Trạch Dân bị giam lỏng

Vào cuối tháng Ba vừa qua đã có nhiều thông tin liên quan đến hai cha con ông Giang Trạch Dân và ông Giang Miên Hằng bị giam lỏng.

Theo thông tin gần đây nhất vào ngày 7/6 của Đại Kỷ Nguyên, ông Giang Miên Hằng bị giam tại một địa điểm bí mật ở ngoại ô Thượng Hải, mục đích buộc ông ta bàn giao những vấn đề về tài chính của gia tộc họ Giang, vì việc điều tra tham ô của gia tộc này gần như đã rõ ràng.

Nhà bình luận thời sự chính trị Tạ Thiên Kỳ cho biết, gần đây ông Tập Cận Bình đang ngày càng thắt chặt kỷ cương nhằm bao vây phái Giang, vô số biểu hiện chứng minh nhiều quan to phái Giang có thể đã bị bắt giữ âm thầm, cục diện biến động chính trị có thể xảy ra bất cứ khi nào.

Theo Đại Kỷ Nguyên tiếng Trung

MQ biên dịch

(Đại Kỷ Nguyên VN)
VietTimes -- Có những dấu hiệu cho thấy các phe phái trên chính trường Trung Nam Hải đang đánh bài ngửa với nhau, nhưng họ có thực sự ngửa bài hay không thì vẫn khó xác định. 

Ông Tập Cận Bình trong một chuyến thăm Anh Quốc.
                                    Ông Tập Cận Bình trong một chuyến thăm Anh Quốc.

Dẫu vậy, việc xuất hiện yêu cầu Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường từ chức cho thấy đấu đá quyền lực ở Trung Quốc rất quyết liệt, đã tới hồi “giương cung, tuốt kiếm”. Vì thế, vấn đề sắp xếp nhân sự cấp cao khóa 19 là một thử thách rất lớn, là thước đó quyền lực thực sự của Tập Cận Bình.

Tham vọng của ông Tập: tiếp tục cầm quyền

Cuốn “Tập Cận Bình đang ở giai đoạn nguy hiểm” do Nhà xuất bản Minh Kính ấn hành năm 2015 đăng phỏng vấn Giáo sư, Tiến sĩ Dương Phàm, Chủ tịch Ủy ban Học thuật Học viện Thương mại Trung Quốc. Giáo sư Dương Phàm cho rằng việc xử lý nguyên Phó Chủ tịch Tổng cục Hậu cần Cốc Tuấn Sơn và nguyên Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương Từ Tài Hậu, Quách Bá Hùng có thể giúp ông Tập cũng cố quân quyền; trong khi việc xử lý Chu Vĩnh Khang lại giúp Tổng Bí thư nắm quyền kiểm soát hệ thống chính pháp.

Tuy nhiên, ông Tập Cận Bình không thể nào giải quyết vấn đề kinh tế lao dốc và mâu thuẫn xã hội. Cho nên, về đối nội, ông Tập Cận Bình vẫn phải nắm lấy quân đội; về đối ngoại, phải xử lý tốt quan hệ với Mỹ.

Mục đích không ngoài việc thông qua quân đội để giữ lấy cục diện trong trường hợp xảy ra khủng hoảng kinh tế. Hiện nay, có một bộ phận gửi gắm hết kỳ vọng vào Tập Cận Bình, nhưng việc này là không thực tế. Các tập đoàn lợi ích ở Trung Quốc quá lớn mạnh và ông Tập Cận Bình không thể giải quyết hết được.

                                                                Lý Nguyên Triều

Giáo sự Dương Phàm dự báo đến năm 2017, Trung Quốc vẫn có cơ hội tổ chức thành công Đại hội 19. Tuy nhiên, do giới chức cấp cao không dàn xếp được với nhau, cho nên, Thường vụ Bộ Chính trị của Trung Quốc có thể quay lại với cơ chế 9 người như ở Đại hội 17. 

Một nguyên nhân khác là nhà lãnh đạo Tập Cận Bình muốn tiếp tục nắm quyền và ông ta muốn tăng thêm hai ghế nhằm giành quyền kiểm soát quá bán trong Thường vụ Bộ Chính trị. Nhưng vấn đề là Tập Cận Bình không có người của mình, nên cuối cùng, những nhân vật tiến vào vũ đài quyền lực vẫn là các gương mặt đã được nhiều cơ quan truyền thông nhắc đến như Lý Khắc Cường hay các Ủy viên Bộ Chính trị Uông Dương, Lý Nguyên Triều... 

Tuy nhiên, tới Đại hội 20, ông Tập Cận Bình có thể đưa ra hai ứng viên Tổng Bí thư, một là Hồ Xuân Hoa và một thuộc phe Thái tử (còn gọi là “thế hệ đỏ thứ hai”). Nhưng hiện nay, phe Thái tử đang tìm mọi cách để chặn đứng con đường kế nhiệm của Hồ Xuân Hoa.

Đau đầu lựa chọn người kế nhiệm

                                                 Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường.

Một khả năng khác, theo “Đông phương Nhật báo” ra ngày 12/01/2016, khóa 18 có tổng cộng 25 Ủy viên Bộ Chính trị, trong đó có 7 người tấn thăng vào Thường vụ Bộ Chính trị. Tới Đại hội 19, ngoài Tập Cận Bình và Lý Khắc Cương, 5 vị Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị còn lại gồm các ông Trương Đức Giang, Du Chính Thanh, Lưu Vân Sơn, Vương Kỳ Sơn và Trương Cao Lệ đều phải về hưu theo quy định “thất thượng bát hạ”. 

Cũng theo quy định này, 5 nhân vật thay thế sẽ được lựa chọn trong số 11 Ủy viên Bộ Chính trị đủ độ tuổi là các ông, bà: Vương Hộ Ninh, Lưu Kỳ Bảo, Tôn Xuân Lan, Triệu Lạc Tế, Lý Nguyên Triều, Uông Dương, Trương Xuân Hiều, Lật Chiến Thư, Hồ Xuân Hoa, Tôn Chính Tài và Hàn Chính.

Nếu xem xét ở khía cạnh tin cậy và quan hệ chính trị đối với Tập Cận Bình, chỉ có Lật Chiến Thư là đáng được tấn thăng vào Thường vụ Bộ Chính trị khóa 19 nhất. Nhưng tới Đại hội 19, Lật Chiến Thư đã 67 tuổi, khá bất lợi. 

Nếu xem xét ở góc độ người kế nhiệm, làm lãnh đạo thế hệ thứ 6, điều làm Tập Cận Bình đau đầu nhất là hai ứng cử viên kế nhiệm Tôn Chính Tài và Hồ Xuân Hoa đều được lãnh đạo thế hệ thứ 4 chuẩn bị, không phải ứng cử viên trong mắt xanh của ông.

                                                                    Du Chính Thanh

Trong trường hợp Tập Cận Bình muốn lựa chọn người của mình cũng rất khó có hi vọng được bầu vào Thường vụ Bộ Chính trị khóa 19 vì còn quá trẻ và cùng lắm mới là Ủy viên Trung ương. Trong khi đó, các ứng cử viên như Lưu Kỳ Bảo, Lý Nguyên Triều, Uông Dương đều thuộc phái Đoàn Thanh niên. 

Vương Hộ Ninh và Hàn Chính cũng thuộc phe cánh của ông Giang Trạch Dân. Bà Tôn Xuân Lan và các ông Trương Xuân Hiền, Triệu Lạc Tế từ xưa tới nay ít có thâm tình với Tập Cận Bình. Từ đó có thể thấy những người tấn thăng vào Thường vụ Bộ Chính trị khóa 19 khó có thể làm vừa ý Tập Cận Bình.

Báo trên cho rằng tại Đại hội 18, các bên chỉ vì không thể dàn xếp được với nhau nên cơ cấu Thường vụ Bộ Chính trị đã giảm từ 9 xuống 7 ủy viên. Câu hỏi đặt ra là tại Đại hội 19, lại vì vấn đề không thể dàn xếp được, Thường vụ Bộ Chính trị lại một lần nữa được thay đổi từ 7 xuống còn 5 người? Ở khóa 13, Ban Thường vụ Bộ Chính trị cũng chỉ có 5 ủy viên.

Các tình huống bất thường thay lãnh đạo


Đặc biệt, tạp chí “Tranh minh” số tháng 3/2016 tiết lộ do đẩy mạnh chống tham nhũng, các ông Tập Cận Bình, Lý Khắc Cường và Vương Kỳ Sơn đã nhiều lần "gặp nguy hiểm", nhưng đều may mắn thoát nạn. Vào đầu tháng 1/2016, trước khi Tập Cận Bình đến Trùng Khánh thị sát Tập đoàn quân 13, Bộ Chính trị đã nghiên cứu thông qua “Đề án Thành viên Ban lãnh đạo kế nhiệm trong nhiệm kỳ Đại hội 18, nếu có tình huống bất thường” do Vương Hộ Ninh, Hứa Kỳ Lượng và Lật Chiến Thư xây dựng.

Tình huống “bất thường” bao gồm:

Thứ nhất, Trung Quốc bị tấn công quân sự từ bên ngoài hoặc bị thế lực bên ngoài xâm lược và lãnh đạo bị thương nặng trong ngày đầu cuộc chiến.

Thứ 2, Các thành viên lãnh đạo chủ chốt của Đảng chính quyền bất ngờ bị thương vong, ảnh hưởng đến sự vận hành của trung khu lãnh đạo hoặc xảy ra bạo động chính trị trên cả nước, chính phủ mất quyền kiểm soát.

Trên cơ sở đó, đề án đã dự kiến 4 phương án nhân sự như sau:

Một là, nếu ông Tập Cận Bình gặp bất trắc, chức Tổng trưởng Tổ Lãnh đạo Trung ương giao cho Vương Kỳ Sơn; Tổ phó thứ nhất là Lý Khắc Cường; các Tổ phó khác gồm: Trương Đức Giang, Lật Chiến Thư và Hứa Kỳ Lượng.

Hai là, nếu cả hai ông Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường đều gặp bất trắc, chức Tổng trưởng Tổ Lãnh đạo Trung ương giao cho Vương Kỳ Sơn; Tổ phó là các ông Trương Đức Giang, Lật Chiến Thư, Hứa Kỳ Lượng, Mã Khải.

Ba là, Nếu Tập Cận Bình và Vương Kỳ Sơn gặp bất trắc, chức Tổng trưởng Tổ Lãnh đạo Trung ương giao cho Lý Khắc Cường; Tổ phó thứ nhất là Hứa Kỳ Lượng; các Tổ phó khác gồm: Trương Đức Giang, Lật Chiến Thư và Mã Khải.

Bốn là, Nếu Tập Cận Bình, Lý Khắc Cường và Vương Kỳ Sơn đều gặp bất trắc Lật Chiến Thư sẽ giữ chức quyền Tổng trưởng Tổ Lãnh đạo Trung ương; Tổ phó là các ông Trương Đức Giang, Hứa Kỳ Lượng, Mã Khải và Thường Vạn Toàn.

Tạp chí “Tranh minh” còn cho biết sau Hội nghị Trung ương 3 năm 2013, một số kiến nghị tương tự từng được Bộ Chính trị thảo luận lần đầu và xem xét thêm một lần nữa hồi tháng 5/2014, sau đó được trình lên Thường vụ Bộ Chính trị thảo luận hai lần, vào tháng 01 và tháng 10/2015. Sự kiện này cho thấy ban lãnh đạo đương nhiệm đã trù tính những hành động đặc biệt quan trọng, sẵn sàng cho những tình huống xấu.

Xuất hiện Liên minh chống Tập Cận Bình?

                                               Duyệt binh quân sự ở Trung Quốc.

Khả năng xảy ra biến động lớn trên chính trường Trung Quốc càng thu hút sự quan tâm khi gần đây liên tục xuất hiện thông tin về sự hình thành của “Liên minh chống Tập Cận Bình”.

Thứ nhất, vào rạng sáng 04/3/2016, chuyên mục “Một vành đai, một con đường” trên trang Web “Tin tức không biên giới” bất ngờ xuất hiện “Thư công khai yêu cầu đồng chí Tập Cận Bình từ bỏ chức vụ lãnh đạo Đảng và Nhà nước”. Bức thư xuất hiện không lâu thì trang web này bị đóng cửa, khi khôi phục hoạt động, bức thư không còn nữa. 

Hai ngày sau, “Nhật báo Quả táo” của Hồng Công cho biết rạng sáng 04/3, “Tin tức không biên giới” đã bị tin tặc tấn công để đăng tải bức thư nêu trên. Điều đáng chú ý là các trang web tiếng Trung nổi tiếng ở nước ngoài hầu như đã “ngầm phối hợp” cùng đăng tải bức thư, trong khi “Tin tức không biên giới” là do Ban Tuyên truyền Khu ủy Tân Cương rót vốn đầu tư cùng Tập đoàn Alibaba và một số cơ quan truyền thông khác. 

Vì thế, bức thư do trang web “Tin tức không biên giới” đăng tải hay đó là hành vi của tin tặc hiện vẫn là câu hỏi chưa có vế trả lời.

Thứ hai, Đài Phát thanh Truyền hình Hồng Công (RTHK) đưa tin chiều 08/3/2016, đoàn đại biểu Tân Cương đã có cuộc gặp ngỡ báo chí trong khôn khổ kỳ họp Lưỡng hội. Khi được hỏi “có ủng hộ Tập Cận Bình không?”, Bí thư Đảng ủy Khu Tự trị Tân Cương, ông Trương Xuân Hiền bất ngờ thốt lên: “Khoan hãy nói!”. Trang tin tức yahoo của Hồng Công dẫn lại thông tin của RTHK, nhưng sau đó cả yahoo và RTHK đều xóa nội dung trả lời của Trương Xuân Hiền. 

Điều đáng chú ý là từ tháng 01/2016 tới nay, lãnh đạo các địa phương ở Trung Quốc lần lượt lên tiếng ủng hộ Tập Cận Bình trở thành hạt nhân lãnh đạo thế hệ thứ 5. Đến nay, có khoảng 2/3 số Bí thư tỉnh, thành và khu ủy ở Trung Quốc đã lến tiếng ủng hộ còn Trương Xuân Hiền nằm trong nhóm chưa biểu thị thái độ.

Trả lời phỏng vấn Đài RFI, chuyên gia về các vấn đề Trung Quốc, ông Lâm Hòa Lập cho rằng cuộc chiến dư luận ở Đại lục hiện nay có dấu hiệu các thế lực đang đánh bài ngửa với nhau, nhưng họ có thực sự ngửa bài hay không thì vẫn khó xác định. Dẫu vậy, việc xuất hiện yêu cầu Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường từ chức cho thấy đấu đá quyền lực ở Trung Quốc rất quyết liệt, đã tới hồi “giương cung, tuốt kiếm”.

Thước đo quyền lực thực sự của Tập Cận Bình


Theo Lâm Hòa Lập, Trương Xuân Hiền là người thuộc phe Giang Trạch Dân, do Chu Vĩnh Khang tiến cử làm Bí thư Đảng ủy Tân Cương, hiện đang phải đối mặt với hàng loạt đồn đoán bất lợi. Trương Xuân Hiền giờ như kẻ buộc phải dừng bước trên chính trường, nhưng đương nhiên sẽ không chịu dễ dàng cúi đầu thoái lui. 

Năm 2014, khi chủ trì một hội nghị ở Urumqi (Ô Lỗ Mộc Tề), Tập Cận Bình đã phê bình hoạt động chống khủng bố của Tân Cương không hiệu quả, Trương Xuân Hiền không những không khiểm thảo, mà còn bác lại rằng Tân Cương đã rất nỗ lực chống khủng bố.

Như vậy, có thể nói những nhân tố ảnh hưởng tới bố trí nhân sự khóa 19 không chỉ đến từ sự dàn xếp trong nội bộ cấp cao, mà còn chịu tác động bởi các tình huống bất ngờ. Đối với nội bộ, vấn đề cân bằng phe phái để giữ ổn định chính trị luôn được đặt lên hàng đầu trong lựa chọn ban lãnh đạo khóa mới. 

Chính vì yếu tố cân bằng phe phái, số Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị đã thay đổi từ 5 người tại Đại hội 13 lên 7 người tại Đại hội 14 rồi 9 thành viên tại Đại hội 16, nhưng lại chỉ còn 7 người tại Đại hội 18. Ý muốn của lãnh đạo tối cao là một chuyện, nhưng bố trí ai vào Thường vụ Bộ Chính trị lại dựa trên kết quả dàn xếp, thỏa hiệp. Vì thế, vấn đề sắp xếp nhân sự cấp cao khóa 19 là một thử thách rất lớn, là thước đó quyền lực thực sự của Tập Cận Bình.

Lê Thọ Bình

(VietTimes)
17:30 hieu
VietTimes -- Có những dấu hiệu cho thấy các phe phái trên chính trường Trung Nam Hải đang đánh bài ngửa với nhau, nhưng họ có thực sự ngửa bài hay không thì vẫn khó xác định. 

Ông Tập Cận Bình trong một chuyến thăm Anh Quốc.
                                    Ông Tập Cận Bình trong một chuyến thăm Anh Quốc.

Dẫu vậy, việc xuất hiện yêu cầu Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường từ chức cho thấy đấu đá quyền lực ở Trung Quốc rất quyết liệt, đã tới hồi “giương cung, tuốt kiếm”. Vì thế, vấn đề sắp xếp nhân sự cấp cao khóa 19 là một thử thách rất lớn, là thước đó quyền lực thực sự của Tập Cận Bình.

Tham vọng của ông Tập: tiếp tục cầm quyền

Cuốn “Tập Cận Bình đang ở giai đoạn nguy hiểm” do Nhà xuất bản Minh Kính ấn hành năm 2015 đăng phỏng vấn Giáo sư, Tiến sĩ Dương Phàm, Chủ tịch Ủy ban Học thuật Học viện Thương mại Trung Quốc. Giáo sư Dương Phàm cho rằng việc xử lý nguyên Phó Chủ tịch Tổng cục Hậu cần Cốc Tuấn Sơn và nguyên Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương Từ Tài Hậu, Quách Bá Hùng có thể giúp ông Tập cũng cố quân quyền; trong khi việc xử lý Chu Vĩnh Khang lại giúp Tổng Bí thư nắm quyền kiểm soát hệ thống chính pháp.

Tuy nhiên, ông Tập Cận Bình không thể nào giải quyết vấn đề kinh tế lao dốc và mâu thuẫn xã hội. Cho nên, về đối nội, ông Tập Cận Bình vẫn phải nắm lấy quân đội; về đối ngoại, phải xử lý tốt quan hệ với Mỹ.

Mục đích không ngoài việc thông qua quân đội để giữ lấy cục diện trong trường hợp xảy ra khủng hoảng kinh tế. Hiện nay, có một bộ phận gửi gắm hết kỳ vọng vào Tập Cận Bình, nhưng việc này là không thực tế. Các tập đoàn lợi ích ở Trung Quốc quá lớn mạnh và ông Tập Cận Bình không thể giải quyết hết được.

                                                                Lý Nguyên Triều

Giáo sự Dương Phàm dự báo đến năm 2017, Trung Quốc vẫn có cơ hội tổ chức thành công Đại hội 19. Tuy nhiên, do giới chức cấp cao không dàn xếp được với nhau, cho nên, Thường vụ Bộ Chính trị của Trung Quốc có thể quay lại với cơ chế 9 người như ở Đại hội 17. 

Một nguyên nhân khác là nhà lãnh đạo Tập Cận Bình muốn tiếp tục nắm quyền và ông ta muốn tăng thêm hai ghế nhằm giành quyền kiểm soát quá bán trong Thường vụ Bộ Chính trị. Nhưng vấn đề là Tập Cận Bình không có người của mình, nên cuối cùng, những nhân vật tiến vào vũ đài quyền lực vẫn là các gương mặt đã được nhiều cơ quan truyền thông nhắc đến như Lý Khắc Cường hay các Ủy viên Bộ Chính trị Uông Dương, Lý Nguyên Triều... 

Tuy nhiên, tới Đại hội 20, ông Tập Cận Bình có thể đưa ra hai ứng viên Tổng Bí thư, một là Hồ Xuân Hoa và một thuộc phe Thái tử (còn gọi là “thế hệ đỏ thứ hai”). Nhưng hiện nay, phe Thái tử đang tìm mọi cách để chặn đứng con đường kế nhiệm của Hồ Xuân Hoa.

Đau đầu lựa chọn người kế nhiệm

                                                 Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường.

Một khả năng khác, theo “Đông phương Nhật báo” ra ngày 12/01/2016, khóa 18 có tổng cộng 25 Ủy viên Bộ Chính trị, trong đó có 7 người tấn thăng vào Thường vụ Bộ Chính trị. Tới Đại hội 19, ngoài Tập Cận Bình và Lý Khắc Cương, 5 vị Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị còn lại gồm các ông Trương Đức Giang, Du Chính Thanh, Lưu Vân Sơn, Vương Kỳ Sơn và Trương Cao Lệ đều phải về hưu theo quy định “thất thượng bát hạ”. 

Cũng theo quy định này, 5 nhân vật thay thế sẽ được lựa chọn trong số 11 Ủy viên Bộ Chính trị đủ độ tuổi là các ông, bà: Vương Hộ Ninh, Lưu Kỳ Bảo, Tôn Xuân Lan, Triệu Lạc Tế, Lý Nguyên Triều, Uông Dương, Trương Xuân Hiều, Lật Chiến Thư, Hồ Xuân Hoa, Tôn Chính Tài và Hàn Chính.

Nếu xem xét ở khía cạnh tin cậy và quan hệ chính trị đối với Tập Cận Bình, chỉ có Lật Chiến Thư là đáng được tấn thăng vào Thường vụ Bộ Chính trị khóa 19 nhất. Nhưng tới Đại hội 19, Lật Chiến Thư đã 67 tuổi, khá bất lợi. 

Nếu xem xét ở góc độ người kế nhiệm, làm lãnh đạo thế hệ thứ 6, điều làm Tập Cận Bình đau đầu nhất là hai ứng cử viên kế nhiệm Tôn Chính Tài và Hồ Xuân Hoa đều được lãnh đạo thế hệ thứ 4 chuẩn bị, không phải ứng cử viên trong mắt xanh của ông.

                                                                    Du Chính Thanh

Trong trường hợp Tập Cận Bình muốn lựa chọn người của mình cũng rất khó có hi vọng được bầu vào Thường vụ Bộ Chính trị khóa 19 vì còn quá trẻ và cùng lắm mới là Ủy viên Trung ương. Trong khi đó, các ứng cử viên như Lưu Kỳ Bảo, Lý Nguyên Triều, Uông Dương đều thuộc phái Đoàn Thanh niên. 

Vương Hộ Ninh và Hàn Chính cũng thuộc phe cánh của ông Giang Trạch Dân. Bà Tôn Xuân Lan và các ông Trương Xuân Hiền, Triệu Lạc Tế từ xưa tới nay ít có thâm tình với Tập Cận Bình. Từ đó có thể thấy những người tấn thăng vào Thường vụ Bộ Chính trị khóa 19 khó có thể làm vừa ý Tập Cận Bình.

Báo trên cho rằng tại Đại hội 18, các bên chỉ vì không thể dàn xếp được với nhau nên cơ cấu Thường vụ Bộ Chính trị đã giảm từ 9 xuống 7 ủy viên. Câu hỏi đặt ra là tại Đại hội 19, lại vì vấn đề không thể dàn xếp được, Thường vụ Bộ Chính trị lại một lần nữa được thay đổi từ 7 xuống còn 5 người? Ở khóa 13, Ban Thường vụ Bộ Chính trị cũng chỉ có 5 ủy viên.

Các tình huống bất thường thay lãnh đạo


Đặc biệt, tạp chí “Tranh minh” số tháng 3/2016 tiết lộ do đẩy mạnh chống tham nhũng, các ông Tập Cận Bình, Lý Khắc Cường và Vương Kỳ Sơn đã nhiều lần "gặp nguy hiểm", nhưng đều may mắn thoát nạn. Vào đầu tháng 1/2016, trước khi Tập Cận Bình đến Trùng Khánh thị sát Tập đoàn quân 13, Bộ Chính trị đã nghiên cứu thông qua “Đề án Thành viên Ban lãnh đạo kế nhiệm trong nhiệm kỳ Đại hội 18, nếu có tình huống bất thường” do Vương Hộ Ninh, Hứa Kỳ Lượng và Lật Chiến Thư xây dựng.

Tình huống “bất thường” bao gồm:

Thứ nhất, Trung Quốc bị tấn công quân sự từ bên ngoài hoặc bị thế lực bên ngoài xâm lược và lãnh đạo bị thương nặng trong ngày đầu cuộc chiến.

Thứ 2, Các thành viên lãnh đạo chủ chốt của Đảng chính quyền bất ngờ bị thương vong, ảnh hưởng đến sự vận hành của trung khu lãnh đạo hoặc xảy ra bạo động chính trị trên cả nước, chính phủ mất quyền kiểm soát.

Trên cơ sở đó, đề án đã dự kiến 4 phương án nhân sự như sau:

Một là, nếu ông Tập Cận Bình gặp bất trắc, chức Tổng trưởng Tổ Lãnh đạo Trung ương giao cho Vương Kỳ Sơn; Tổ phó thứ nhất là Lý Khắc Cường; các Tổ phó khác gồm: Trương Đức Giang, Lật Chiến Thư và Hứa Kỳ Lượng.

Hai là, nếu cả hai ông Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường đều gặp bất trắc, chức Tổng trưởng Tổ Lãnh đạo Trung ương giao cho Vương Kỳ Sơn; Tổ phó là các ông Trương Đức Giang, Lật Chiến Thư, Hứa Kỳ Lượng, Mã Khải.

Ba là, Nếu Tập Cận Bình và Vương Kỳ Sơn gặp bất trắc, chức Tổng trưởng Tổ Lãnh đạo Trung ương giao cho Lý Khắc Cường; Tổ phó thứ nhất là Hứa Kỳ Lượng; các Tổ phó khác gồm: Trương Đức Giang, Lật Chiến Thư và Mã Khải.

Bốn là, Nếu Tập Cận Bình, Lý Khắc Cường và Vương Kỳ Sơn đều gặp bất trắc Lật Chiến Thư sẽ giữ chức quyền Tổng trưởng Tổ Lãnh đạo Trung ương; Tổ phó là các ông Trương Đức Giang, Hứa Kỳ Lượng, Mã Khải và Thường Vạn Toàn.

Tạp chí “Tranh minh” còn cho biết sau Hội nghị Trung ương 3 năm 2013, một số kiến nghị tương tự từng được Bộ Chính trị thảo luận lần đầu và xem xét thêm một lần nữa hồi tháng 5/2014, sau đó được trình lên Thường vụ Bộ Chính trị thảo luận hai lần, vào tháng 01 và tháng 10/2015. Sự kiện này cho thấy ban lãnh đạo đương nhiệm đã trù tính những hành động đặc biệt quan trọng, sẵn sàng cho những tình huống xấu.

Xuất hiện Liên minh chống Tập Cận Bình?

                                               Duyệt binh quân sự ở Trung Quốc.

Khả năng xảy ra biến động lớn trên chính trường Trung Quốc càng thu hút sự quan tâm khi gần đây liên tục xuất hiện thông tin về sự hình thành của “Liên minh chống Tập Cận Bình”.

Thứ nhất, vào rạng sáng 04/3/2016, chuyên mục “Một vành đai, một con đường” trên trang Web “Tin tức không biên giới” bất ngờ xuất hiện “Thư công khai yêu cầu đồng chí Tập Cận Bình từ bỏ chức vụ lãnh đạo Đảng và Nhà nước”. Bức thư xuất hiện không lâu thì trang web này bị đóng cửa, khi khôi phục hoạt động, bức thư không còn nữa. 

Hai ngày sau, “Nhật báo Quả táo” của Hồng Công cho biết rạng sáng 04/3, “Tin tức không biên giới” đã bị tin tặc tấn công để đăng tải bức thư nêu trên. Điều đáng chú ý là các trang web tiếng Trung nổi tiếng ở nước ngoài hầu như đã “ngầm phối hợp” cùng đăng tải bức thư, trong khi “Tin tức không biên giới” là do Ban Tuyên truyền Khu ủy Tân Cương rót vốn đầu tư cùng Tập đoàn Alibaba và một số cơ quan truyền thông khác. 

Vì thế, bức thư do trang web “Tin tức không biên giới” đăng tải hay đó là hành vi của tin tặc hiện vẫn là câu hỏi chưa có vế trả lời.

Thứ hai, Đài Phát thanh Truyền hình Hồng Công (RTHK) đưa tin chiều 08/3/2016, đoàn đại biểu Tân Cương đã có cuộc gặp ngỡ báo chí trong khôn khổ kỳ họp Lưỡng hội. Khi được hỏi “có ủng hộ Tập Cận Bình không?”, Bí thư Đảng ủy Khu Tự trị Tân Cương, ông Trương Xuân Hiền bất ngờ thốt lên: “Khoan hãy nói!”. Trang tin tức yahoo của Hồng Công dẫn lại thông tin của RTHK, nhưng sau đó cả yahoo và RTHK đều xóa nội dung trả lời của Trương Xuân Hiền. 

Điều đáng chú ý là từ tháng 01/2016 tới nay, lãnh đạo các địa phương ở Trung Quốc lần lượt lên tiếng ủng hộ Tập Cận Bình trở thành hạt nhân lãnh đạo thế hệ thứ 5. Đến nay, có khoảng 2/3 số Bí thư tỉnh, thành và khu ủy ở Trung Quốc đã lến tiếng ủng hộ còn Trương Xuân Hiền nằm trong nhóm chưa biểu thị thái độ.

Trả lời phỏng vấn Đài RFI, chuyên gia về các vấn đề Trung Quốc, ông Lâm Hòa Lập cho rằng cuộc chiến dư luận ở Đại lục hiện nay có dấu hiệu các thế lực đang đánh bài ngửa với nhau, nhưng họ có thực sự ngửa bài hay không thì vẫn khó xác định. Dẫu vậy, việc xuất hiện yêu cầu Tập Cận Bình và Lý Khắc Cường từ chức cho thấy đấu đá quyền lực ở Trung Quốc rất quyết liệt, đã tới hồi “giương cung, tuốt kiếm”.

Thước đo quyền lực thực sự của Tập Cận Bình


Theo Lâm Hòa Lập, Trương Xuân Hiền là người thuộc phe Giang Trạch Dân, do Chu Vĩnh Khang tiến cử làm Bí thư Đảng ủy Tân Cương, hiện đang phải đối mặt với hàng loạt đồn đoán bất lợi. Trương Xuân Hiền giờ như kẻ buộc phải dừng bước trên chính trường, nhưng đương nhiên sẽ không chịu dễ dàng cúi đầu thoái lui. 

Năm 2014, khi chủ trì một hội nghị ở Urumqi (Ô Lỗ Mộc Tề), Tập Cận Bình đã phê bình hoạt động chống khủng bố của Tân Cương không hiệu quả, Trương Xuân Hiền không những không khiểm thảo, mà còn bác lại rằng Tân Cương đã rất nỗ lực chống khủng bố.

Như vậy, có thể nói những nhân tố ảnh hưởng tới bố trí nhân sự khóa 19 không chỉ đến từ sự dàn xếp trong nội bộ cấp cao, mà còn chịu tác động bởi các tình huống bất ngờ. Đối với nội bộ, vấn đề cân bằng phe phái để giữ ổn định chính trị luôn được đặt lên hàng đầu trong lựa chọn ban lãnh đạo khóa mới. 

Chính vì yếu tố cân bằng phe phái, số Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị đã thay đổi từ 5 người tại Đại hội 13 lên 7 người tại Đại hội 14 rồi 9 thành viên tại Đại hội 16, nhưng lại chỉ còn 7 người tại Đại hội 18. Ý muốn của lãnh đạo tối cao là một chuyện, nhưng bố trí ai vào Thường vụ Bộ Chính trị lại dựa trên kết quả dàn xếp, thỏa hiệp. Vì thế, vấn đề sắp xếp nhân sự cấp cao khóa 19 là một thử thách rất lớn, là thước đó quyền lực thực sự của Tập Cận Bình.

Lê Thọ Bình

(VietTimes)
Ai cũng biết quan hệ Mỹ - Trung Quốc sẽ là vấn đề lớn nhất trên mặt trận bang giao quốc tế trong thế kỷ 21. Châu Âu, Nga, Nhật Bản và Ấn Độ sẽ chỉ đóng vai phụ. Trong cuộc tranh hùng này này, vùng biển đảo phía Đông nước ta sẽ là nơi sôi động hơn cả. Vì đó là mục tiêu bành trướng duy nhất còn lại cho “Giấc Mộng Đại Hán” bắt đầu từ hai ngàn năm trước.

Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình sẽ thực hiện chuyến công du Mỹ đầu tiên - Ảnh: Bloomberg

Trong lịch sử, dân tộc Hán đã tiến dần về phía Tây, chiếm đóng vùng Thiên San và Hán hóa Cam Túc, Tân Cương, bây giờ đã đụng tới giới hạn. Phía Bắc, Hán tộc đã làm chủ Mông Cổ và Mãn Châu, nhưng khó mở mang lên Tây Bá Lợi Á. Giờ chỉ còn con đường tiến về phía Nam. Cuộc “Nam Tiến“của dân Hán được Tần Thủy Hoàng vạch ra khi sai Đồ Thư và Sử Lộc chỉ huy 500,000 quân sĩ vượt Trường Giang, mở sông đào trong ba năm để tiến chiếm đất Mân Việt, Âu Việt nhòm ngó Lạc Việt. Trong một ngàn năm sau đó, các triều đình Trung Hoa chiếm đóng một nửa đất Việt Nam bây giờ, nhưng dân Việt luôn luôn vùng lên kháng cự. Sau cùng, làn sóng xâm lăng của Hán tộc về phương Nam phải ngừng, vì đụng phải sức sống bền bỉ và tinh thần quật khởi của dân tộc Việt.

Tới giữa thế kỷ 20, Mao Trạch Đông đã làm sống lại giấc mơ Tần Thủy Hoàng, ông Hoàng Đế Đỏ xâm lăng bằng ý thức hệ cộng sản, tính nhuộm cả vùng Đông Nam Á một mầu đỏ như mầu cung điện trong Tử Cấm Thành. Đầu thế kỷ 21, Tập Cận Bình tiếp tục sự nghiệp bành trướng của Mao Trạch Đông và Tần Thủy Hoàng, với chương trình Hán Hóa “Đường Lưỡi Bò.” Kết quả ra sao phải coi hồi sau mới rõ, nhưng hiện giờ chúng ta đang chứng kiến nước Mỹ cũng dính líu tới miền Tây Thái Bình Dương.

Trên bàn cờ vùng biển Đông Nam Á, trong đó có Biển Đông nước ta, Tập Cận Bình mới đề ra một mục tiêu chiến lược trong khi vẫn đi những nước cờ chiến thuật để giành phần thắng. Về chiến lược lâu dài, lãnh tụ Cộng Sản Trung Quốc vạch hướng đi lớn là hòa hoãn với Mỹ trong mọi trường hợp. Nhưng trong nhất thời, Bắc Kinh vẫn tìm cách đe dọa, dụ dỗ, chia để trị các nước trong vùng, lần lần chiếm thêm biển, đảo muốn cho các nước này phải chấp nhận Trung Quốc là bá chủ.

Tập Cận Bình tỏ thái độ cầu hòa với Mỹ trong bài diễn văn ngày Chủ Nhật vừa qua, khai mạc hội nghị “Đối thoại Chiến lược và Kinh tế Mỹ - Trung” (SED) ở Bắc Kinh, nhấn mạnh rằng: “Điều cơ bản là hai nước phải giữ vững các nguyên tắc, không xung đột hay đối đầu với nhau, kính trọng lẫn nhau.” Công nhận hai nước đang có những xung khắc quan điểm và quyền lợi, Tập Cận Bình đề nghị: “Những vấn đề chưa thể giải quyết được ngay thì hai bên cứ nhìn nhận vị thế thực tế của nhau và tháo gỡ trong chiều hướng xây dựng.”

Nhưng đó chỉ là đường nét chính trong quan hệ lâu dài Mỹ - Trung Quốc. Trong một thế hệ sắp tới, người nào lãnh đạo nước Tàu cũng thấy phải sống trong hòa bình để có thời gian phát triển kinh tế, mong lên được ngang với Nhật Bản, Nam Hàn và các nước Âu, Mỹ hiện nay. Hơn nữa, họ phải công nhận chưa đủ sức đối đầu với Mỹ về quân sự trong một cuộc thế chiến mới.

Tuy nhiên, khi bước qua phạm vi chiến thuật, đứng trước các quốc gia Đông Nam Á đang tranh chấp vùng Biển Đông với nước Tàu, giới lãnh đạo Trung Nam Hải vẫn biết sử dụng kho sách mưu mẹo “thần cơ diệu toán” mấy ngàn năm do Quản Trọng, Tôn Tử, Tô Tần, Trương Nghi truyền lại!

Trung Cộng muốn nuốt trọn vùng biển Đông Nam Á cũng giống như nước Tần thời Chiến Quốc muốn gồm thâu thiên hạ. Một mưu mẹo của các vua Tần là chia rẽ lục quốc, để lần lượt bẻ từng chiếc đũa một. Đứng trước khối ASEAN, một tổ chức hợp tác kinh tế của 10 nước Đông Nam Á giống như thế Liên Hoành, Trung Cộng tìm cách mua chuộc Cambodia , Lào, và trước đây đã thao túng Miến Điện; đồng thời lập ra Ngân Hàng Phát Triển Hạ Tầng Cơ Sở Châu Á để dùng đồng tiền trung lập hóa các nước khác; bầy một trò không khác gì thế Hợp Tung.

Trong số bốn nước xung đột trực tiếp về chủ quyền các quần đảo và những bãi đá ngầm trong vùng được khoanh trong Cửu Đoạn Tuyến, Bắc Kinh dùng mưu “Bóc lá cải,” lần lần bóc từng lá một, với những thủ đoạn khác nhau. Trước hết là bóc lá cải Việt Nam, rồi tới Philippines, Malaysia và Brunei sẽ tính sau. Mưu mẹo họ Tập đang áp dụng là chia để trị.

Trung Cộng đã nắm được Việt Nam trong tay từ năm 1950, dùng ý thức hệ Cộng Sản. Cho nên Phạm Văn Đồng đã ủng hộ bản tuyên bố về hải phận của Chu Ân Lai từ năm 1958. Vì thế Việt Cộng cũng ngậm tăm không dám phản đối khi Trung Cộng chiếm Hoàng Sa năm 1974 và mấy đảo ở Trường Sa năm 1988. Khi dân chúng Việt Nam bừng tỉnh nhìn rõ cảnh mất nước, biểu tình phản đối trong những năm gần đây, Trung Cộng đã thay đổi chiến thuật: Mềm nắn, rắn buông. Năm 2013, Việt Cộng đã ngoan ngoãn ký một thỏa hiệp cùng khai thác dầu khí dưới đáy Vịnh Bắc Việt. Việt Cộng gọi thỏa hiệp cộng tác giữa Petro-Việt Nam và Cnocc là “Cộng tác phát triển” nhưng Trung Cộng đặt tên là “Khai thác chung,” bao hàm ý nghĩa trùm lên nhau, không phân biệt hai phía đang cộng tác bình đẳng. Dựa trên thỏa hiệp này, năm 2014, Trung Cộng đã ngang nhiên đưa tàu giàn khoan thăm dò HD 981 vào hải phận Việt Nam. Khi toàn thể dân tộc Việt Nam nổi lên biểu tình phản đối, Việt Cộng mất mặt, Trung Cộng đưa giàn khoan đi thăm dò nơi khác để nhất thời xoa dịu cơn phẫn nộ; nhưng Bắc Kinh không hề nói một lời nào thú nhận đã xâm phạm chủ quyền lãnh hải của nước Việt Nam.

Đối với Philippines, Trung Cộng dùng chiến thuật khác, xâm chiếm dần dần các bãi đá ngầm của Philippines, nhưng tiến từng bước vừa đủ để chính phủ Mỹ không có đủ lý do can thiệp theo hiệp ước an ninh Mỹ - Phi. Năm 2012, tầu Hải Giám Trung Cộng đã tới chiếm vùng biển quanh bãi đá Scarborough, nơi mà Philippines đã xác nhận chủ quyền và đặt hải đăng từ nhiều thế hệ. Vì vụ xung đột này, dân chúng và chính quyền Philippines đã kêu gọi Mỹ ủng hộ. Nhưng Bắc Kinh biết rằng không một chính phủ Mỹ nào lại muốn can dự vào một cuộc chiến tranh chỉ vì mấy bãi đá ngầm ở nơi xa tắp. Tập Cận Bình sẽ tìm cách làm cho Philippines nhụt chí kháng cự và chia rẽ nước này với Mỹ.

Điều gây rắc rối cho Trung Cộng là chính phủ Philippines không “hiền lành, ngoan ngoãn” như cộng sản Việt Nam. Họ đã đưa đơn kiện trước Tòa Trọng Tài thường trực của thế giới. Ai cũng đoán rằng bản phán quyết của tòa, sắp công bố, sẽ nghiêng về phía Philippines. Cho nên trong dịp nước Phi mới bầu tổng thống, Bắc Kinh đã tìm cách mua chuộc chính quyền mới. Tập Cận Bình đã gửi lời chào nồng nhiệt tới tân Tổng Thống Rodrigo Duterte, người được gọi là Donald Trump của Châu Á vì những ý kiến khác thường và nói năng thô tục. Từ lúc ông Duterte đắc cử, tàu hải giám Trung Cộng đã ngưng không quất nhiễu các tàu đánh cá Philippines ở vùng Scarborough nữa.

Theo báo Philippine Daily Inquirer , trong khi tranh cử Duterte đã hứa sẽ thay đổi chính sách của cựu tổng thống Aquino đối với vấn đề lãnh hải; và ông ta sẽ yêu cầu Trung Cộng đáp lại bằng các nhượng bộ kinh tế. Ông Duterte đang cần tiền để xây dựng một đường xe lửa trên hòn đảo Mindanao, là nơi xuất thân của ông. Bắc Kinh sẵn sàng lấy tiền của Ngân Hàng Phát Triển Hạ Tầng Cơ Sở để “hối lộ.” Cũng trong khi tranh cử, ông Dutierte còn nói sẽ xét lại đường lối bang giao với Mỹ. Nghe câu đó chắc Tập Cận Bình đã mở cờ trong bụng!

Tuy nhiên, trước khi ngồi xuống bàn chuyện mở hầu bao đưa tiền, Trung Cộng đã chơi trò mèo vờn chuột, yêu cầu chính phủ Rodrigo Duterte rút lại lá đơn kiện trước Tòa Trọng Tài thường trực. Đây là một đòi hỏi lố bịch, vì chính Cộng Sản Trung Quốc vẫn luôn luôn nói rằng không công nhận thẩm quyền của tòa án này, và sẽ bất cần dù Tòa sẽ phán quyết ra sao. Mặt khác, ông Trump của Châu Á cũng không thể nào muối mặt rút lại lá đơn yêu cầu Tòa Trọng Tài bác bỏ Cửu Đoạn Tuyến, cũng như ông Trump thật ở Mỹ dù lên chức tổng thống cũng không thể xóa bỏ hiệp ước NAFTA hay TPP. Cùng lắm, là ông Duterte hứa sẽ không kêu gọi Mỹ và Nhật Bản giúp thực hiện chủ quyền trên biển, và không làm gì khác sau khi có bản phán quyết của tòa, để giữ thể diện cho Trung Cộng.

Ngoại trưởng Trung Cộng cũng ngỏ ý sẽ thương thuyết song phương với Philippines để giữ nguyên trạng trong vùng biển, và hai bên cùng hợp tác khai thác các tài nguyên. Đó là lá bài Bắc Kinh đã đưa ra cho Hà Nội khi ký thỏa hiệp khai thác Vịnh Bắc Việt. Những đó cũng là một đề nghị mới được chính phủ Trung Hoa Dân Quốc ở Đài Loan nhắc lại!

Đài Loan đóng vai một đồng minh thực tế của Bắc Kinh trong mặt trận pháp lý. Họ cũng không công nhận phán quyết của Tòa Trọng tài, vì đường Cửu Đoạn Tuyến do chính quyền Quốc Dân Đảng vẽ ra từ năm 1947. Nhưng trong trận cờ Đông Nam Á, Đài Loan là một đồng minh của Mỹ và có thể đứng về phía Việt Nam, Philippines và cả khối ASEAN, khi chúng ta nghe vị bộ trưởng quốc phòng mới trong chính phủ Thái Anh Văn khẳng định rằng Trung Hoa Dân Quốc không bao giờ công nhận Vùng Phòng thủ Trên không mà Bắc Kinh đang đe dọa sẽ công bố ở Biển Đông. Trong bản tuyên bố này, Đài Loan cho biết sẽ gia tăng phòng thủ những quần đảo mà họ đang chiếm đóng, trong đó có đả Ba Bình (Itu Aba) mà họ gọi tên là Thái Bình, với các vũ khí phòng không mới. Điều đáng chú ý là lời tuyên bố trên được đưa ra ngay sau khi bộ trưởng quốc phòng Mỹ Itu Aba đã nói chính phủ Mỹ sẽ coi việc Trung Cộng thiết lập Vùng Phòng thủ Trên không là một hành động gây hấn.

Tóm lại, trong chiến lược lâu dài Tập Cận Bình chọn đấu dịu với Mỹ; nhưng trong ngắn hạn Cộng Sản Trung Quốc sẽ tiếp tục dùng mưu mẹo để chia rẽ, mua chuộc và đe dọa các nước đang tranh chấp chủ quyền biển đảo. Giống như trong hai ngàn năm đã qua, dân tộc Việt Nam vẫn là nạn nhân đầu tiên trước âm mưu bành trướng về phía Nam của đế quốc Hán tộc. Chỉ có một con đường là phải thoát khỏi vòng kiềm tỏa của các hoàng đế đỏ. Sau khi “Thoát Trung” rồi, Việt Nam mới có thể hợp tác với các nước khác cùng đối đầu với Trung Cộng.

Ngô Nhân Dụng

(Người Việt)
16:30 hieu
Ai cũng biết quan hệ Mỹ - Trung Quốc sẽ là vấn đề lớn nhất trên mặt trận bang giao quốc tế trong thế kỷ 21. Châu Âu, Nga, Nhật Bản và Ấn Độ sẽ chỉ đóng vai phụ. Trong cuộc tranh hùng này này, vùng biển đảo phía Đông nước ta sẽ là nơi sôi động hơn cả. Vì đó là mục tiêu bành trướng duy nhất còn lại cho “Giấc Mộng Đại Hán” bắt đầu từ hai ngàn năm trước.

Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình sẽ thực hiện chuyến công du Mỹ đầu tiên - Ảnh: Bloomberg

Trong lịch sử, dân tộc Hán đã tiến dần về phía Tây, chiếm đóng vùng Thiên San và Hán hóa Cam Túc, Tân Cương, bây giờ đã đụng tới giới hạn. Phía Bắc, Hán tộc đã làm chủ Mông Cổ và Mãn Châu, nhưng khó mở mang lên Tây Bá Lợi Á. Giờ chỉ còn con đường tiến về phía Nam. Cuộc “Nam Tiến“của dân Hán được Tần Thủy Hoàng vạch ra khi sai Đồ Thư và Sử Lộc chỉ huy 500,000 quân sĩ vượt Trường Giang, mở sông đào trong ba năm để tiến chiếm đất Mân Việt, Âu Việt nhòm ngó Lạc Việt. Trong một ngàn năm sau đó, các triều đình Trung Hoa chiếm đóng một nửa đất Việt Nam bây giờ, nhưng dân Việt luôn luôn vùng lên kháng cự. Sau cùng, làn sóng xâm lăng của Hán tộc về phương Nam phải ngừng, vì đụng phải sức sống bền bỉ và tinh thần quật khởi của dân tộc Việt.

Tới giữa thế kỷ 20, Mao Trạch Đông đã làm sống lại giấc mơ Tần Thủy Hoàng, ông Hoàng Đế Đỏ xâm lăng bằng ý thức hệ cộng sản, tính nhuộm cả vùng Đông Nam Á một mầu đỏ như mầu cung điện trong Tử Cấm Thành. Đầu thế kỷ 21, Tập Cận Bình tiếp tục sự nghiệp bành trướng của Mao Trạch Đông và Tần Thủy Hoàng, với chương trình Hán Hóa “Đường Lưỡi Bò.” Kết quả ra sao phải coi hồi sau mới rõ, nhưng hiện giờ chúng ta đang chứng kiến nước Mỹ cũng dính líu tới miền Tây Thái Bình Dương.

Trên bàn cờ vùng biển Đông Nam Á, trong đó có Biển Đông nước ta, Tập Cận Bình mới đề ra một mục tiêu chiến lược trong khi vẫn đi những nước cờ chiến thuật để giành phần thắng. Về chiến lược lâu dài, lãnh tụ Cộng Sản Trung Quốc vạch hướng đi lớn là hòa hoãn với Mỹ trong mọi trường hợp. Nhưng trong nhất thời, Bắc Kinh vẫn tìm cách đe dọa, dụ dỗ, chia để trị các nước trong vùng, lần lần chiếm thêm biển, đảo muốn cho các nước này phải chấp nhận Trung Quốc là bá chủ.

Tập Cận Bình tỏ thái độ cầu hòa với Mỹ trong bài diễn văn ngày Chủ Nhật vừa qua, khai mạc hội nghị “Đối thoại Chiến lược và Kinh tế Mỹ - Trung” (SED) ở Bắc Kinh, nhấn mạnh rằng: “Điều cơ bản là hai nước phải giữ vững các nguyên tắc, không xung đột hay đối đầu với nhau, kính trọng lẫn nhau.” Công nhận hai nước đang có những xung khắc quan điểm và quyền lợi, Tập Cận Bình đề nghị: “Những vấn đề chưa thể giải quyết được ngay thì hai bên cứ nhìn nhận vị thế thực tế của nhau và tháo gỡ trong chiều hướng xây dựng.”

Nhưng đó chỉ là đường nét chính trong quan hệ lâu dài Mỹ - Trung Quốc. Trong một thế hệ sắp tới, người nào lãnh đạo nước Tàu cũng thấy phải sống trong hòa bình để có thời gian phát triển kinh tế, mong lên được ngang với Nhật Bản, Nam Hàn và các nước Âu, Mỹ hiện nay. Hơn nữa, họ phải công nhận chưa đủ sức đối đầu với Mỹ về quân sự trong một cuộc thế chiến mới.

Tuy nhiên, khi bước qua phạm vi chiến thuật, đứng trước các quốc gia Đông Nam Á đang tranh chấp vùng Biển Đông với nước Tàu, giới lãnh đạo Trung Nam Hải vẫn biết sử dụng kho sách mưu mẹo “thần cơ diệu toán” mấy ngàn năm do Quản Trọng, Tôn Tử, Tô Tần, Trương Nghi truyền lại!

Trung Cộng muốn nuốt trọn vùng biển Đông Nam Á cũng giống như nước Tần thời Chiến Quốc muốn gồm thâu thiên hạ. Một mưu mẹo của các vua Tần là chia rẽ lục quốc, để lần lượt bẻ từng chiếc đũa một. Đứng trước khối ASEAN, một tổ chức hợp tác kinh tế của 10 nước Đông Nam Á giống như thế Liên Hoành, Trung Cộng tìm cách mua chuộc Cambodia , Lào, và trước đây đã thao túng Miến Điện; đồng thời lập ra Ngân Hàng Phát Triển Hạ Tầng Cơ Sở Châu Á để dùng đồng tiền trung lập hóa các nước khác; bầy một trò không khác gì thế Hợp Tung.

Trong số bốn nước xung đột trực tiếp về chủ quyền các quần đảo và những bãi đá ngầm trong vùng được khoanh trong Cửu Đoạn Tuyến, Bắc Kinh dùng mưu “Bóc lá cải,” lần lần bóc từng lá một, với những thủ đoạn khác nhau. Trước hết là bóc lá cải Việt Nam, rồi tới Philippines, Malaysia và Brunei sẽ tính sau. Mưu mẹo họ Tập đang áp dụng là chia để trị.

Trung Cộng đã nắm được Việt Nam trong tay từ năm 1950, dùng ý thức hệ Cộng Sản. Cho nên Phạm Văn Đồng đã ủng hộ bản tuyên bố về hải phận của Chu Ân Lai từ năm 1958. Vì thế Việt Cộng cũng ngậm tăm không dám phản đối khi Trung Cộng chiếm Hoàng Sa năm 1974 và mấy đảo ở Trường Sa năm 1988. Khi dân chúng Việt Nam bừng tỉnh nhìn rõ cảnh mất nước, biểu tình phản đối trong những năm gần đây, Trung Cộng đã thay đổi chiến thuật: Mềm nắn, rắn buông. Năm 2013, Việt Cộng đã ngoan ngoãn ký một thỏa hiệp cùng khai thác dầu khí dưới đáy Vịnh Bắc Việt. Việt Cộng gọi thỏa hiệp cộng tác giữa Petro-Việt Nam và Cnocc là “Cộng tác phát triển” nhưng Trung Cộng đặt tên là “Khai thác chung,” bao hàm ý nghĩa trùm lên nhau, không phân biệt hai phía đang cộng tác bình đẳng. Dựa trên thỏa hiệp này, năm 2014, Trung Cộng đã ngang nhiên đưa tàu giàn khoan thăm dò HD 981 vào hải phận Việt Nam. Khi toàn thể dân tộc Việt Nam nổi lên biểu tình phản đối, Việt Cộng mất mặt, Trung Cộng đưa giàn khoan đi thăm dò nơi khác để nhất thời xoa dịu cơn phẫn nộ; nhưng Bắc Kinh không hề nói một lời nào thú nhận đã xâm phạm chủ quyền lãnh hải của nước Việt Nam.

Đối với Philippines, Trung Cộng dùng chiến thuật khác, xâm chiếm dần dần các bãi đá ngầm của Philippines, nhưng tiến từng bước vừa đủ để chính phủ Mỹ không có đủ lý do can thiệp theo hiệp ước an ninh Mỹ - Phi. Năm 2012, tầu Hải Giám Trung Cộng đã tới chiếm vùng biển quanh bãi đá Scarborough, nơi mà Philippines đã xác nhận chủ quyền và đặt hải đăng từ nhiều thế hệ. Vì vụ xung đột này, dân chúng và chính quyền Philippines đã kêu gọi Mỹ ủng hộ. Nhưng Bắc Kinh biết rằng không một chính phủ Mỹ nào lại muốn can dự vào một cuộc chiến tranh chỉ vì mấy bãi đá ngầm ở nơi xa tắp. Tập Cận Bình sẽ tìm cách làm cho Philippines nhụt chí kháng cự và chia rẽ nước này với Mỹ.

Điều gây rắc rối cho Trung Cộng là chính phủ Philippines không “hiền lành, ngoan ngoãn” như cộng sản Việt Nam. Họ đã đưa đơn kiện trước Tòa Trọng Tài thường trực của thế giới. Ai cũng đoán rằng bản phán quyết của tòa, sắp công bố, sẽ nghiêng về phía Philippines. Cho nên trong dịp nước Phi mới bầu tổng thống, Bắc Kinh đã tìm cách mua chuộc chính quyền mới. Tập Cận Bình đã gửi lời chào nồng nhiệt tới tân Tổng Thống Rodrigo Duterte, người được gọi là Donald Trump của Châu Á vì những ý kiến khác thường và nói năng thô tục. Từ lúc ông Duterte đắc cử, tàu hải giám Trung Cộng đã ngưng không quất nhiễu các tàu đánh cá Philippines ở vùng Scarborough nữa.

Theo báo Philippine Daily Inquirer , trong khi tranh cử Duterte đã hứa sẽ thay đổi chính sách của cựu tổng thống Aquino đối với vấn đề lãnh hải; và ông ta sẽ yêu cầu Trung Cộng đáp lại bằng các nhượng bộ kinh tế. Ông Duterte đang cần tiền để xây dựng một đường xe lửa trên hòn đảo Mindanao, là nơi xuất thân của ông. Bắc Kinh sẵn sàng lấy tiền của Ngân Hàng Phát Triển Hạ Tầng Cơ Sở để “hối lộ.” Cũng trong khi tranh cử, ông Dutierte còn nói sẽ xét lại đường lối bang giao với Mỹ. Nghe câu đó chắc Tập Cận Bình đã mở cờ trong bụng!

Tuy nhiên, trước khi ngồi xuống bàn chuyện mở hầu bao đưa tiền, Trung Cộng đã chơi trò mèo vờn chuột, yêu cầu chính phủ Rodrigo Duterte rút lại lá đơn kiện trước Tòa Trọng Tài thường trực. Đây là một đòi hỏi lố bịch, vì chính Cộng Sản Trung Quốc vẫn luôn luôn nói rằng không công nhận thẩm quyền của tòa án này, và sẽ bất cần dù Tòa sẽ phán quyết ra sao. Mặt khác, ông Trump của Châu Á cũng không thể nào muối mặt rút lại lá đơn yêu cầu Tòa Trọng Tài bác bỏ Cửu Đoạn Tuyến, cũng như ông Trump thật ở Mỹ dù lên chức tổng thống cũng không thể xóa bỏ hiệp ước NAFTA hay TPP. Cùng lắm, là ông Duterte hứa sẽ không kêu gọi Mỹ và Nhật Bản giúp thực hiện chủ quyền trên biển, và không làm gì khác sau khi có bản phán quyết của tòa, để giữ thể diện cho Trung Cộng.

Ngoại trưởng Trung Cộng cũng ngỏ ý sẽ thương thuyết song phương với Philippines để giữ nguyên trạng trong vùng biển, và hai bên cùng hợp tác khai thác các tài nguyên. Đó là lá bài Bắc Kinh đã đưa ra cho Hà Nội khi ký thỏa hiệp khai thác Vịnh Bắc Việt. Những đó cũng là một đề nghị mới được chính phủ Trung Hoa Dân Quốc ở Đài Loan nhắc lại!

Đài Loan đóng vai một đồng minh thực tế của Bắc Kinh trong mặt trận pháp lý. Họ cũng không công nhận phán quyết của Tòa Trọng tài, vì đường Cửu Đoạn Tuyến do chính quyền Quốc Dân Đảng vẽ ra từ năm 1947. Nhưng trong trận cờ Đông Nam Á, Đài Loan là một đồng minh của Mỹ và có thể đứng về phía Việt Nam, Philippines và cả khối ASEAN, khi chúng ta nghe vị bộ trưởng quốc phòng mới trong chính phủ Thái Anh Văn khẳng định rằng Trung Hoa Dân Quốc không bao giờ công nhận Vùng Phòng thủ Trên không mà Bắc Kinh đang đe dọa sẽ công bố ở Biển Đông. Trong bản tuyên bố này, Đài Loan cho biết sẽ gia tăng phòng thủ những quần đảo mà họ đang chiếm đóng, trong đó có đả Ba Bình (Itu Aba) mà họ gọi tên là Thái Bình, với các vũ khí phòng không mới. Điều đáng chú ý là lời tuyên bố trên được đưa ra ngay sau khi bộ trưởng quốc phòng Mỹ Itu Aba đã nói chính phủ Mỹ sẽ coi việc Trung Cộng thiết lập Vùng Phòng thủ Trên không là một hành động gây hấn.

Tóm lại, trong chiến lược lâu dài Tập Cận Bình chọn đấu dịu với Mỹ; nhưng trong ngắn hạn Cộng Sản Trung Quốc sẽ tiếp tục dùng mưu mẹo để chia rẽ, mua chuộc và đe dọa các nước đang tranh chấp chủ quyền biển đảo. Giống như trong hai ngàn năm đã qua, dân tộc Việt Nam vẫn là nạn nhân đầu tiên trước âm mưu bành trướng về phía Nam của đế quốc Hán tộc. Chỉ có một con đường là phải thoát khỏi vòng kiềm tỏa của các hoàng đế đỏ. Sau khi “Thoát Trung” rồi, Việt Nam mới có thể hợp tác với các nước khác cùng đối đầu với Trung Cộng.

Ngô Nhân Dụng

(Người Việt)
tin mới du lịch cô tô tin mới cửa lưới chống muỗi cửa lưới chống muỗi tự cuốn thi công nội thất thiết kế nội thất cách làm âm thanh hội trường tại nhà loa đám cưới nhà nghỉ cô tô âm thanh hội trường báo online phiếu giảm giá